KHUYNH TẪN THIÊN HẠ LOẠN THẾ PHỒN HOA - Trang 1525

Khóe môi Tiếu Khuynh Vũ nhếch ra một nụ cười khổ: “Chắc là Tiếu mỗ

kiếp này mắc nợ gì cậu rồi…”

Phương Quân Càn buột miệng: “Vậy thì lấy thân báo đáp nhá?”

Dứt lời liền lập tức hận mình sao không đâm đầu chết đi cho rồi!

Có trời đất chứng giám! Hắn chỉ là nhất thời nhỡ mồm, ngay cả mình

cũng chẳng rõ vì sao lại ngu dại tự quăng mình lên cái thuyền thủng đáy
như thế! (Tự mình hại mình, cho đáng.)

Đợi đến lúc ngớ ra thì nước đã đổ hết xuống đất rồi, làm sao hốt lại được

nữa.

Tiếu Khuynh Vũ trầm mặc.

Trong lúc Phương Quân Càn thắc thỏm bất an đến run bắn toàn thân,

Tiếu Khuynh Vũ bất chợt vén môi mỉm cười – Xinh đẹp, thuần khiết tựa
đóa sen vừa hé.

“Ha!” Lông tóc dựng đứng.

Phương Quân Càn nhất thời gai ốc đầy người.

Lại nghe giọng của Tiếu chủ tịch, ngữ điệu vẫn lịch sự tao nhã, chẳng hề

bén tí ti lửa giận nào: “Suýt nữa quên mất, trong kho vẫn còn một chồng hồ
sơ chờ Phương thiếu soái xử lý đó.”

Từ giờ trở đi, cuộc sống của Phương bé cưng hoàn toàn bị vùi dập tận

đáy ma vực lửa bỏng nước sôi này rồi.

Điều khiến người ta không thể chấp nhận được là, Tiếu chủ tịch cấm

tuyệt đối hắn không được dùng bút máy phê duyệt công văn, bắt buộc hắn
phải dùng – bút lông!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.