KHUYNH TẪN THIÊN HẠ LOẠN THẾ PHỒN HOA - Trang 1553

Nhưng y lập tức thay thế bằng một nụ cười còn ôn nhu hơn, dịu dàng

hơn: “Bởi vì ba mẹ rất bận, cho nên không có thời gian đến thăm chúng ta.”

“Anh hai đừng nói dối,” Nhóc con vùng mạnh, vùi đầu vào chăn, từ

trong ổ chăn kín mít vọng ra âm thanh tủi hờn non nớt: “Anh hai… ba mẹ
có phải không cần chúng mình không?…”

Ai bảo trẻ con ngây thơ dễ gạt?

Sự thật mà nói, tâm tư của trẻ con thông thường còn nhạy cảm tinh tế

hơn người lớn nhiều.

Hình như là, có thứ gì đó vỡ vụn.

Trong sự tĩnh mịch gần giống như cõi chết, thiếu niên áo trắng ngồi lặng

người bên giường của đứa bé hồi lâu, mãi đến khi bé con chịu không nổi
nữa phải thò đầu ra khỏi chăn, mới dịu dàng an ủi vỗ về nó: “Họ chỉ không
cần anh hai thôi, không phải không cần Tiểu Dịch đâu.”

Hôm sau.

Đại học Bình Kinh, hồ Giai Nhân.

“Tiếu! Thì ra cậu ở đây!” Hai bóng người hớt hơ hớt hải chạy đến cắt

ngang hứng thú đọc sách của Tiếu chủ tịch.

Bất đắc dĩ dứt ánh mắt ra khỏi quyển sách, Tiếu Khuynh Vũ quay đầu về

hướng phát ra âm thanh.

Vừa xuất hiện là một cặp anh em, mang những đặc trưng điển hình của

người châu Úc, tóc dày lông rậm, sóng mũi cao, hốc mắt sâu.

Hai anh em lưu học sinh đều mắt xanh tóc vàng, người rất cao.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.