KHUYNH TẪN THIÊN HẠ LOẠN THẾ PHỒN HOA - Trang 1684

Tiếu Khuynh Vũ chỉ ra cho hắn một con đường bằng phẳng sáng sủa:

“Cha cậu là Đông Bắc Vương, chỉ cần thiếu soái trên đường đi rẽ về đông
bắc, không ai dám đụng đến cậu đâu.”

Phương Quân Càn ngắm nhìn mạt tuyết trắng trước mặt, đôi mắt sáng

rực khiếp người, mà cũng sâu không thấy đáy.

“Còn đường nào khác nữa không?”

Tiếu Khuynh Vũ nói thẳng: “Dẫn quân đi thẳng xuống miền Nam, tương

lai bấp bênh, sinh tử khó liệu!”

“Khuynh Vũ định thế nào?”

Chàng trai áo trắng gật gật đầu: “Tiếu mỗ tự biết tính toán.”

Y đã quyết định từ lâu, cho dù không có ai cùng xuôi nam với mình, y

cũng tự một mình ra tiền tuyến.

Tuy không rõ bản thân có sai lầm hay không, nhưng chiến sự này nói cho

cùng cũng vì bản thân mình mà bùng nổ.

Không thể chối bỏ trách nhiệm.

Tiếu Khuynh Vũ tuyệt đối không thoái thác trách nhiệm của mình.

Con người bình sinh, có một số việc bắt buộc phải làm, huống chi, lại là

người đàn ông thân mang trọng trách như Tiếu Khuynh Vũ.

Phương Quân Càn cười rất sảng khoái, lanh lảnh giòn tan kiêu thiên

ngạo địa: “Nếu như Phương Quân Càn trở về đông bắc, thì cả đời này,
Phương Quân Càn ôm mối hổ thẹn với trời cao, càng không có mặt mũi
ngẩng đầu làm người! Đại trượng phu, có cái nên làm, cũng có cái không
nên.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.