KHUYNH TẪN THIÊN HẠ LOẠN THẾ PHỒN HOA - Trang 229

“Được rồi được rồi” – Cổ Mục Kỳ khoát tay tập hợp đồng bọn, “Để đảm

bảo kế hoạch thành công trót lọt, chúng ta cần phân nhiệm vụ cho rõ ràng
trước đã!”

“Du Bân, ngươi nhát gan, ở lại ngoài này cảnh giới. Chỉ cần một động

tĩnh cũng phải làm ám hiệu báo ngay cho bọn ta biết!”

“Lão Lý cùng ta xử lý tiểu tử kia, vào trong đó phải lập tức khống chế y,

tuyệt đối không để y có cơ hội mở mồm đánh động!”

Lý Sinh Hổ cười hắc hắc khinh thị: “Y hả? Lão tử một ngón tay cũng đủ

giải quyết y rồi!”

“Lão Cao, ngươi phụ trách tên tiểu quỷ, đừng để nhóc con đó làm hư đại

sự của chúng ta!”

Cao Dậu khoác lác: “Nếu cả thằng nhóc chưa sạch lông măng mà không

giải quyết được, lão Cao ta lập tức thắt cổ tự sát!”

“Được lắm, đếm từ một tới ba, chúng ta cùng lên một lượt!”

“Một… Hai… Ba!”

Trên cao, một đám mây đen kéo đến, che luôn chút ánh sáng yếu ớt còn

lại của mảnh trăng con, dường như ông trời cũng không nhẫn tâm nhìn xem
cái cảnh bi hài sắp sửa xảy đến.

Hôm sau, vừa tờ mờ sáng, núi non xa xa vẫn còn chìm trong mờ tối, nền

trời chỉ vừa mơ hồ hé sắc ửng hồng, chúng binh lính đã lục tục trở dậy,
cười nói nhao nhao, ồn ào chỉnh đốn hàng ngũ, chuẩn bị một ngày thao
luyện, mặc kệ gió mưa.

Nhưng ngay lúc đó, trong doanh trại bỗng phát ra những tiếng kinh hô

chói lói, giống như quẳng từng hòn đá lớn xuống hồ, cảnh hỗn loạn càng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.