KHUYNH TẪN THIÊN HẠ LOẠN THẾ PHỒN HOA - Trang 264

Nếu như trong cờ tướng, kỳ lực cả hai tương đối ngang nhau, thì đối với

cờ vây, có thể nói không ngoa rằng, mười Phương tiểu hầu gia cũng chưa
chắc sánh bằng một góc Vô Song công tử, hoàn toàn không xứng làm đối
thủ của y!

Đây đã là bàn thứ năm, lòng tự tin của Phương tiểu hầu gia bị đả kích

trầm trọng, bay đâu mất biệt.

Hắn tỏ ra tủi thân vô hạn, lấm la lấm lét nhìn Tiếu Khuynh Vũ: “Khuynh

Vũ à, huynh không thể nhường bổn hầu một chút được sao? Bổn hầu đã
phải trốn cả công vụ, đặc biệt đến đây chơi cờ với huynh mà!”

Tiếu Khuynh Vũ thản nhiên đáp lại: “Ta đã nhường huynh cả bốn bàn rồi

đó!” Thì ra Phương tiểu hầu gia bị bốn bàn thua vừa rồi làm cho cay cú, giờ
lại sắp thua thêm nữa, liên tiếp năm bàn…

“Đã thua thì phải chịu!” – Đôi đồng tử trong suốt trữ định như nước ao

thu của Vô Song công tử ngạo nghễ liếc hắn, trong mắt, tiếu ý ẩn ẩn hiện
hiện, “Lấy ngay hồng cân của huynh đưa cho ta cũng được!”

Phương Quân Càn thở hắt ra: “Khuynh Vũ, cái gì chứ hồng cân của bổn

hầu không thể tùy tiện ai muốn lấy là lấy đâu!”

Tiếu Khuynh Vũ từ tốn nhìn hắn suốt một dọc từ trên xuống dưới: “Ai

da, hay là… trên người huynh còn cái gì đáng giá nữa không?” Thực sự, bộ
dạng của hắn không giống như kẻ còn tiền một chút nào!

Phương Quân Càn cười khổ sở. Làm gì còn thứ gì quý giá nữa? Nhẫn

ngọc, ngân phiếu, túi tiền, thậm chí ngay cả ngọc bội bất ly thân trên người
y cũng tước mất rồi còn đâu… Đúng là, chỉ còn mỗi hồng cân…

Tiếu Khuynh Vũ trưng ra thần sắc kỳ quái: “Kỳ thực, Tiếu mỗ muốn hỏi

từ lâu, Tiểu hầu gia từ nhỏ đã cùng hồng cân không rời nửa bước, việc đó
có ý nghĩa sâu xa đặc biệt gì vậy?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.