KHUYNH TẪN THIÊN HẠ LOẠN THẾ PHỒN HOA - Trang 479

Về phần Văn Thành Đế Phương Vệ Y, lúc ấy do tuổi còn quá nhỏ nên ấn

tượng đối với Tiếu Khuynh Vũ rất mơ hồ. Duy chỉ có một chi tiết người
luôn khắc sâu trong lòng, đó là mỗi khi ân sư ôm ấp trong lòng ngực thanh
lãnh lại khiến người quyến luyến không muốn rời ra, chóp mũi nhỏ xinh
phập phồng hít thở hương thơm trong trẻo đạm nhã của đào hoa vương vấn,
dần biến thành một ấn tượng thân quen không thể lu mờ…

Phương tiểu hầu gia năm nay đã hai mươi mốt tuổi, vậy mà vẫn cứ chần

chừ do dự mỗi khi nghe ai nhắc tới chuyện thú thê nạp thiếp, việc đó khiến
cho cả đám trung thần đa sự lo lắng không yên!

Phải nhấn mạnh rằng, nam tử tới tuổi này nói sao thì nói đã không còn là

một tiểu hài tử ngây ngô ngốc ngếch nữa, nghĩ đến chuyện thành gia lập
thất là quá đúng lúc rồi. Vậy mà Phương tiểu hầu gia cứ nhẩn nha xem
chừng chẳng có chút khẩn trương, không tìm cớ này cớ nọ thoái thác thì
cũng chê bai đủ điều. Quần thần lại càng sốt sắng đốc thúc. Nhưng mà ở
đời, phàm cái gì cũng có giới hạn, cũng đến lúc Phương tiểu hầu gia bị bức
bách quá bèn nổi nóng hạ một câu lạnh tanh: “Chỉ cần các ngươi tìm được
một nữ tử giống như Khuynh Vũ, bổn hầu liền lập tức cử hành đại hôn!”

Hết thảy nghe được đều ngẩn người không biết xử trí ra sao, đành phải

cầu kiến Vô Song công tử nhờ giúp đỡ.

Nghe chuyện, Tiếu Khuynh Vũ vẫn bất động thanh sắc, ung dung nhấc

tách trà, nhẹ nhàng hé nắp gạt bớt lá trà trong tách.

Nhàn hạ, thản nhiên nhấp một ngụm, khóe môi thoáng một nụ cười rất

nhẹ, thanh cao thoát tục tựa như nụ cười của Phật Tổ niêm hoa: “Phiền chư
vị chuyển lời với Phương tiểu hầu gia, sau này có muốn cự hôn cũng đừng
lôi kéo Tiếu mỗ làm lá chắn để thoái thác, nếu không đừng trách Tiếu mỗ
bụng dạ hẹp hòi, hạ thủ bất khoan!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.