KHUYNH TẪN THIÊN HẠ LOẠN THẾ PHỒN HOA - Trang 665

Phương Quân Càn vô cùng hiếu kỳ lẫn hưng phấn, hắn gãi gãi cằm:

“Hay là Thái tử lại lỡ đắc tội gì với Tiếu thừa tướng rồi?”

“Không có, chỉ là tiểu sự, chẳng can hệ nghiêm trọng!” – Vô Song công

tử thản nhiên ngắm nghía, mân mê vòng kim tuyến trên tay.

“Bất quá…” Tiếu Khuynh Vũ chợt đổi ngữ điệu, thật ôn văn nhu thuận,

thật khiêm nhã thanh cao: “Thái tử điện hạ dám nói năng lỗ mãng với Tiếu
mỗ, vậy cũng xem như là tự mình đã sớm chuẩn bị đón nhận cái kết cục
này đi!”

Đầu – đầy – mồ hôi – lạnh ngắt.

Tiểu hầu gia cảm khái: “Khuynh Vũ à Khuynh Vũ, bổn hầu phát hiện

huynh càng lúc càng biết ôm hận thù dai nha!”

Vô Song công tử mặc nhiên thừa nhận: “Đúng vậy đó, chính là từ lúc ta

quen biết ai kia đến giờ…”

Phương tiểu hầu gia: “…”

Trầm mặc một lúc, rồi cả hai cùng phá lên cười vang một trận sảng sảng

khoái khoái!

Vô Song công tử Tiếu Khuynh Vũ gọi là tuyệt diệu đâu chỉ có mỗi dung

mạo diễm lệ thôi? Y tinh anh mẫn tiệp, thông tuệ tuyệt luân, biết tiêu trừ
phiền muộn, giỏi đả phá u sầu, ngay cả sự hài hước hóm hỉnh cũng mang
một phong thái rất riêng biệt của kẻ thiên hạ vô song.

Có y bên cạnh, thế gian bừng lên muôn vạn sắc màu, có y bên cạnh,

hồng trần bỗng bớt mịt mờ nhiễu nhương. Phương Quân Càn thực không

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.