KHUYNH TẪN THIÊN HẠ LOẠN THẾ PHỒN HOA - Trang 750

Đột nhiên trong lòng hắn dâng lên một loại cảm giác rất kỳ quái. Có khi

nào… một vị sử quan nào đó vì việc này trỗi lên hưng phấn, tâm huyết
dâng trào mà vung tay múa bút, lúc biên soạn sử sách thuận tay thêm vào
mấy câu, vậy chẳng phải… chính mình cũng được lưu danh thiên cổ sao…

Bất thình lình một tiếng va chạm mạnh, cửa lớn nhà ngục bị phá toang!

Một hắc y nhân bịt mặt hành tung quỷ dị nhanh như chớp vọt thẳng từ
ngoài vào giáng mạnh một đao lên người ngục tốt.

Chỉ nghe ‘Á’ một tiếng thảm thiết, Phương Quân Càn còn kịp nhìn thấy

khuôn mặt méo lệch đi cùng tròng mắt trắng dã trừng lớn ngỡ ngàng, liền
sau đó, thân người hắn vặn vẹo rồi bổ nhào xuống đất, mang theo tâm
nguyện bất thành, vĩnh viễn chẳng thể nào sử sách ghi danh lưu truyền
muôn thuở…

“Hầu gia, người sao rồi?” – Hắc y nhân cố tình làm cho thanh âm khác

đi, khiến người khác không thể nhận ra được giọng thật của mình.

Thu hồi tính mạng vừa như chỉ mành treo chuông, Phương Quân Càn ôm

ngực thở hào hển, hắn gượng cười: “Ngươi rốt cục đã đến!” Hiển nhiên,
Phương Quân Càn biết rõ người này là ai.

Hắc y nhân lẳng lặng nhìn hắn, phía trên chiếc khăn che miệng mũi lộ ra

đôi mắt sắc lóe tinh quang trong đêm đen.

Bỗng nhiên, bên ngoài thiên lao vọng đến rất nhiều âm thanh hỗn tạp,

liên tục ập đến bên tai.

“Tiểu hầu gia!”

“Tiểu hầu gia có ở trong này không?”

Các tử sĩ xông thẳng vào thiên lao, liếc mắt sang trông thấy hắc y nhân,

lập tức quát hỏi:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.