KHUYNH TẪN THIÊN HẠ LOẠN THẾ PHỒN HOA - Trang 815

“Nói vậy nghĩa là sao?” – Thích quân sư hốt nhiên thấy đầu óc mình trở

nên mụ mẫm hẳn đi.

Phương Quân Càn một thân hồng y rực lửa tung bay trong gió, phiêu

diêu tựa trời mây phi vũ. Ngữ khí tự phụ ngạo mạn của hắn khiến cho cả
thiên cả địa cũng phải nín thở lặng câm!

“Bởi vì, ta, có Khuynh Vũ!”

Đối diện với hắn, đầu Tiếu Khuynh Vũ đang hơi cúi xuống, không thấy

được đôi nhãn thần sững sờ vì kinh ngạc, nhưng sự kinh ngạc chỉ thoáng
qua trong một nháy mắt, đầu lại vẫn tiếp tục cúi xuống làm động tác thưởng
trà…

Che giấu mọi biểu cảm.

Thích Vô Ưu đột nhiên lên tiếng: “Nhược bằng hầu gia cùng công tử liên

thủ, cả thiên hạ này có muốn tranh cũng không tranh được, muốn đoạt cũng
không đoạt nổi!”

Khánh lịch năm thứ 330 ngày mười hai tháng bảy, một hung tin chợt ập

đến đả kích bất ngờ khiến Bát Phương Thành trở tay không kịp!

Uy Nô thấy Phương Quân Càn ly khai Đại Khánh tự xưng vương hùng

cứ một phương Tây Bắc, nhận thức đây là cơ hội ngàn năm có một, liền
không chậm trễ huy động toàn bộ tám mươi vạn binh sĩ cả nước, chỉ huy
Bắc tiến, trực đảo Hoàng long!

Uy Nô hung hãn bạo tàn, hiếu chiến hiếu sát, giết người phóng hỏa, hãm

hiếp cướp bóc không chừa bất cứ tội ác nào! Chân chúng giẫm đạp đến đâu
thì từng tấc đất nơi đó cháy thành tro bụi, thương giáo sục vào nơi nào thì
nơi ấy máu đổ huyết tràn, tiếng lương dân kêu thét khóc than rung trời dậy
đất!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.