KHUYNH TẪN THIÊN HẠ LOẠN THẾ PHỒN HOA - Trang 858

Gió đêm nhè nhẹ thổi, trướng bồng phất phơ lay động, kinh văn đang mở

trên bàn bị gió thổi lật từng trang.

Giết chóc cùng từ bi.

Máu tanh cùng cứu chuộc.

Rõ ràng là những chuyện mâu thuẫn đến cùng cực, nhưng chỉ nhờ sự tồn

tại của bạch y nam tử tiêm trần bất nhiễm kia mà trở nên hài hòa đến thập
toàn thập mỹ.

Trong mắt Tiếu Khuynh Vũ thoáng sầu lo, đôi đồng tử đen thẳm như

màn đêm nhìn xuyên qua mành cửa mỏng. Ngoài ấy, một con sông nhỏ
lặng lẽ trôi xuôi, trong đêm u tĩnh thanh hàn lăn tăn gợn sóng.

Vệ binh canh gác ban đêm vẫn tỉnh táo giơ cao đuốc tới tới lui lui tuần

tra nghiêm nhặt, khiến không gian tĩnh mặc của đêm dài đôi lúc rộn lên
tiếng người huyên náo.

“Công tử, người nên nghỉ ngơi thôi.” Lao Thúc đứng cạnh bên không

kềm được đau lòng.

Chứng kiến nam tử một thân bạch y mềm mại đơn bạc, từ khi tiếp nhận

binh mã bất quá chỉ mới năm ngày ngắn ngủi, nhưng mọi hành vi, cử lạnh
lùng nghiêm nghị, vũ dũng uy lực, khiến cho một tuyệt đỉnh cao thủ giết
người vô số như ông cũng không giấu được kinh tâm động phách!

Mặc dù mỗi ngày đều bắt mình đắm chìm trong kinh Phật, nhưng đến tột

cùng vẫn vô tức vô thanh bị vấy nhiễm sát tinh.

Công tử Vô Song ôn nhuận như ngọc, vô pháp bỏ rơi thiên hạ thương

sinh, chỉ có đơn độc bỏ rơi chính bản thân mình.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.