KHUYNH TẪN THIÊN HẠ LOẠN THẾ PHỒN HOA - Trang 992

phi cửu thiên, anh hùng cái thế đanh lại khuôn mặt, thu hồi nụ cười, lạnh
lùng phất tay, “Dẫn đi.”

“Giết chết tất cả người của Hoàng thất, giết cả người của ngươi?” – Gia

Duệ đế bị thị vệ kéo khỏi bệ rồng, lôi ra bên ngoài, lão bất tri bất giác quay
đầu nhìn lại, bắt gặp Vô Song công tử cũng quay lại nhìn về phía lão, trong
con ngươi trong suốt thanh lãnh hiện lên sự kiên nghị không hối hận, cũng
không oán trách bất cứ điều gì.

Gia Duệ đế hắc hắc cười như điên khùng: “Trẫm sẽ chờ, trẫm chờ xem

ngươi giết chết tất cả người của Hoàng thất!”

Không một ai có thể ngờ được sự tình lại có thể phát triển như vậy, cầm

đầu xâm phạm Đại Khánh là Uy Nô, mà cuối cùng, kẻ tiêu diệt Đại Khánh
lại chính là kẻ ban đầu bàng quan không màng chiến sự, Phương Quân
Càn!

Cung quỳnh điện ngọc, cao xử bất thắng hàn. (2)

Phương Quân Càn hít sâu một hơi, thấm đẫm tận phế phủ thứ không khí

đặc quánh lạnh như băng cùng mùi tanh nồng của máu tươi bao bọc chung
quanh ngai vàng.

Cuối cùng, đã vì y mà ôm trọn cả thiên hạ.

Nam nhân thân phục hồng y đứng giữa đại điện, vươn tay đến cỗ luân y

phía đối diện, giọng nói lúc này đã trở nên dịu dàng ấm áp tựa gió xuân
mềm mại mơn man, thoang thoảng lướt nhẹ: “Khuynh Vũ, cùng ta đi nào.”

Ngày ấy, cũng là trước ánh mắt ôn nhu chăm chú nhìn mình của nam tử

ấy, hắn vươn tay mời: “Khuynh Vũ, chúng ta đi thôi.”

Tiếu Khuynh Vũ bất chợt thấy tròng mắt nong nóng, dường như có một

dòng nhiệt nóng bỏng đang dâng lên muốn trào ra ngoài.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.