KHUYNH TẪN TRIỀN MIÊN - Trang 2172

Không được, dự tính ban đầu của hắn không phải như thế.

Hắn vốn là muốn liều lĩnh giữ lấy người này, cho y nhận rõ tự do của y

rốt cuộc là thuộc về ai...

Thế nhưng...

Hắn thấy được cái bớt trên người y, cái bớt hình thoi đỏ sẫm trên vai trái

y.

Thấy cái bớt kia, hắn lập tức biết, người hắn coi trọng này, là đệ đệ hắn.

Bởi vì vai phải của hắn cũng có một cái bớt tương tự, từ khi ra đời hắn

đã có ký ức, phi thường rõ ràng, hắn có một đệ đệ song sinh, một đệ đệ
song sinh tên là Tần Kính Quân.

Mà, câu kia vừa rồi của Tần Kính Quân: “Tự do thân của ta, từ nhất khắc

ta sinh ra, đã thuộc về ca ca ta.”

Thật sự là lấy được lòng hắn, chẳng biết tại sao lại lấy được lòng hắn.

Lại nhìn sắc mặt vì lạnh mà trắng bệch, đôi môi phát tím của y, hắn dĩ

nhiên bắt đầu hận khí trời băng lãnh này.

Vậy nên, hắn muốn sưởi ấm cho y, rút đi tâm tư cưỡng bức y, trái lại là

muốn đối tốt với y.

Vậy nên hắn xé quần áo ướt đẫm trên người y, cởi áo của mình, chỉ là

muốn đem quần áo khô của mình đưa cho y mặc mà thôi.

Thế nhưng...

Vừa nhìn đến thân thể trắng nõn, làn da tái nhợt, thân thể nhu nhược tinh

tế kia...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.