KÍ ỨC ĐÔNG DƯƠNG - Trang 125

Hai em bé lại lắc đầu. Bố mẹ các em không còn? Bị giết? Bị ốm

chết? Phải vào đội khổ sai đi tỉnh khác? Hay là các em quê ở nơi nào
bị lùa đến đây? Không biết. Chỉ thấy những khuôn mặt xanh xám
ngắt.

Em bé gái có bàn tay cụt hai ngón. Không hiểu tại sao em bé cụt

ngón tay. Có điều chắc chắn phải là bởi một rủi ro đau đớn nào.

Xa xa, tiếng chim ríu rít. Nghe chim kêu, tưởng như con chim

hiền lành ở đâu cũng có ấy đã phải trốn khỏi nơi này mấy năm, bây
giờ mới dám cùng nhau trở lại.

Từ Xoài Riêng ra biên giới, chỗ nào cũng những cảnh hoang tàn

mới được loáng thoáng thu dọn.

Một mẩu tường nham nhở hàng gạch mốc rêu. Có chỗ, còn cả

một ô gạch hoa cạnh bụi cây cháy xém. Đôi ba vết chân người mới
giẫm gãy túm cỏ gà.

*

* *

Cả nước vẫn rộn rã dọn nhà.

Trên các nẻo đường tất bật người đi lại. Những chiếc xe bò bánh

to kềnh càng, người đàn ông lầm lũi phanh áo, ngửa ngực kéo. Đằng
sau lũ trẻ lùi lũi chạy theo. Không thấy có đàn bà. Vợ anh ấy chết
hay lạc mất rồi. Trên thùng xe chất một bu gà, một bộ quần áo đen
xỉn và cái chiếu cuốn. Tất cả ảm đạm như đống củi mục. Ngoài
thành xe treo chiếc nồi nhôm bóng. Cái nồi mới được phát. Mấy năm
nay mới lại được có cái nồi riêng thổi cơm, nấu nước. Người ta trở
về làng với cái nồi mới sáng trắng trong ánh nắng gay gắt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.