KÍ ỨC ĐÔNG DƯƠNG - Trang 128

ngả thịt. Ngày vui của vợ chồng mới cưới, của hai họ đôi bên.
Nhưng cũng là niềm hân hoan của mọi người, của đất nước thoát
khỏi bàn tay tội ác khủng khiếp.

Gần tới sông Mê Kông, bên kia, tỉnh lị Kông-pông Chàm. Chúng

tôi nghỉ lại ở làng Kông-pông Bếch.

Buổi chiều, trông sang, thấy một dải hoa phượng đỏ rập rờn

ngang trên nóc nhà, như mọi thành phố bến. Nhưng hôm sau qua
Kông-pông Chàm, tôi chỉ gặp những đường phố rỗng không. Hoa
phượng trên thành phố đỏ rợn như những vòng hoa tang phủ nấm
mồ chung của những người dân thường đã bị giết, vẫn còn bao
nhiêu hố chôn người ở đấy.

Ngày đi cật lực của chúng tôi được kết thúc bằng một cuộc thoải

mái tắm sông.

Sông Mê Kông xuôi trên nghìn dặm đến quãng này mang vẻ

phẳng lặng dị kỳ. Tôi đã có dịp được qua nhiều quãng khác nhau
trên con sông hùng vĩ này, kể từ chỗ đầu nước Mè Khỏng vào rừng
núi thượng nguồn tỉnh U-đom-xay. Trên Bắc Lào, Mê Kông là cô bé
đang tuổi thiếu niên, nghịch ngợm, không chịu đi đứng ngay ngắn,
chốc lại vật vã vào bờ đá. Xuống đến Xê-phan-đon, mặt nước trải ra
bốn nghìn hòn đảo, như rừng xanh trong nước. Đến đồng bằng miền
Nam Việt Nam. Mê Kông mênh mang tẻ chín nhánh rẻ quạt, sóng
đưa ngược từ cửa biển vào, các ngách nước như hồ lớn đẩy ra những
khóm lục bình lênh đênh trôi ngang lên tận thành phà.

Đến Kông-pông Chàm này, Mê Kông là cô gái đang thì đẹp dịu

và hiền. Dòng sông viền cát trắng phau, trườn mình giữa những
vườn mít, vườn xoài, miên man qua không biết bao nhiêu bãi ngô
xanh rờn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.