KÍ ỨC ĐÔNG DƯƠNG - Trang 75

hát. Trên tường chùa cũng như cảnh trong làng, êm ả những nhà sàn
người ngủ nằm nghiêng trông ra, trẻ con chơi ngoài hiên đầu cầu
thang, người ngồi cửa sổ nhìn xuống tàu ngựa, ruộng cấy.

Tôi đứng trông ra cửa chùa trên bờ sông. Những chiếc xe vận tải

đưa đất từ ngoại ô vào, những đoàn thanh niên đi hộ đê, vừa đi vừa
lấy tay vỗ lên mặt xẻng làm nhịp trống và cất tiếng hát. Như cũng
thoáng bắt gặp những cảnh nhộn nhịp ấy trên những nền tranh
tường chùa.

Viêng Chăn đương vào những nét mới của thời đại. Cuộc sống

cổ kính trầm tĩnh hòa hợp những hành động sôi nổi, thiết tha. Lại
nhớ dáng cô bác sĩ Bun Hiêng nhanh nhẹn và trầm lặng, gắn bó bao
nhiêu với hình ảnh con người Viêng Chăn ngày nay.

Có hai cô trong đội tự vệ đường phố, súng khoác vai, đứng

trong mái sa la dưới bóng cây đề trước cửa chùa Vạt Chăn. Chập tối,
những toán thanh niên tự vệ các phố bắt đầu triển khai đi tuần sông.

Bên kia, phố Thái huyện Xi Xiêng Mai đã lên đèn, sáng xanh

ngập trên mặt nước.

Dòng sông và ánh mắt những người thanh niên tự vệ thành phố

Viêng Chăn, bình tĩnh và hiền hòa, vẻ đẹp của người Viêng Chăn
trong niềm tin kiêu hãnh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.