KIẾM CHÂU DUYÊN - Trang 24

- Duy có một mình tôi, tôi chưa vào nhà đá đó lần nào, không biết ở đấy có
những cái gì?
Minh Phượng liền hỏi:
- Thế sư muội đi lối nào mà đến được đây.
Vân Nhi cười khì một tiếng, mà rằng:
- Tôi không cần phải nói với các người làm chi...
Minh Phượng gật gật mà rằng:
- Ngươi không nói thì chớ, chúng tôi cũng không cần hỏi làm chi. Duy có
sư phụ ta, đối với ông sư ấy thế nào, các người có biết hay không?
Vân Nhi lắc đầu đáp rằng:
- Sư huynh biết, thì nói nghe, tôi đây không hiểu gì cả.
Minh Phượng cười bảo Vân Nhi rằng:
- Tôi nói cũng không khó gì, nhưng trước hết sư muội hãy bảo cho tôi biết,
còn lối nào đi được vào Lưu Xuân động đây đã...
Vân Nhi lắc đầu mà rằng:
- Tôi không bị sư huynh lừa nữa ? Sư huynh không nói thì thôi.
Minh Phượng nghe nói, thề sống thề chết, thế nào cũng sẽ nói ra. Song Vân
Nhi nhất định không tin và cũng không chịu nói câu gì nữa.
Vu Anh thấy hai người thề bồi cãi cọ nhau hoài, bèn cười bảo hai người
rằng:
- Tôi có một cách này rất là công bằng, không biết hai sư tỷ, sư huynh có
ưng hay không?
Minh Phượng cùng Vân Nhi nghe nói, vội vàng châu lại hỏi, xem ý kiến
thế nào.
Vu Anh ung dung bảo hai người rằng:
- Bây giờ trước hết hai người hãy đem câu chuyện của hai người biết, nói
riêng với Vu mỗ trước, đoạn rồi Vu mỗ sẽ ở giữa, đem câu chuyện của
người nọ nói cho người kia nghe. Như thế có ổn hay không?
Minh phượng cười rằng:
- Làm thế thì rất tiện, nhưng có điều chỉ anh là lợi nhất, anh ở giữa mà được
nghe chuyện tất cả đôi bên...
Vu Anh cũng cười nói mà rằng:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.