KIẾM CHÂU DUYÊN - Trang 67

Tam Nương nét mặt đỏ gay đứng cúi gầm xuống mà nhà sư thì ra dáng tự
đắc, đứng chính giữa vòng tay cầm một cái giày con con nhọn mũi giơ lên
cho mọi người xem.
Bấy giờ chúng lại reo lên rằng:
- A, Tam Nương thua mất rồi...
Tam Nương thấy chúng reo lại càng tức thẹn, đứng dạt vào một bên, không
dám ngẩng mặt lên nữa.
Bà mẹ thấy vậy, liền chạy ra, tươi cười lễ phép, nói với Lục Bất hòa thượng
rằng:
- Bản lĩnh của sư phụ thực là cao cường, con tôi không thể nào đọ được.
Vậy tôi muốn cho con tôi bái người làm thầy, xin người tha thứ mà nhận
cho. Chiếc giày này cháu đi để bẩn thỉu xin sư phụ trả lại cho nó. Sư phụ
cầm chi cho bẩn cả tay đạo đức.
Lục Bất cười khanh khách đưa trả chiếc giày cho bà mẹ Lưu Tam Nương,
rồi nói lên rằng:
- Cô con bà bản lĩnh khá lắm, tôi khi nào dám nhận là thầy. Vả chăng cô ấy
và bà cụ đã có lời hứa trước, hễ ai được thì được làm chồng, vậy tôi, Lục
Bất hòa thượng cũng chưa có vợ, tôi xin y ước là hơn...
Bà mẹ Lưu Tam Nương không biết nói sao cho được, lẳng lặng cầm chiếc
giày về đưa cho con gái. Lưu Tam Nương xỏ chiếc giày vào chân, rồi hầm
hầm chạy ra trỏ vào Lục Bất hòa thượng mà rằng:
- Nhà sư có giỏi hãy thử đấu bằng khí giới với tôi xem sao?
Lục Bất hòa thượng gật đầu mà rằng:
- Được lắm, được lắm! Cô muốn dùng khí giới gì, to bé dài ngắn, hòa
thượng tôi cũng xin theo tiếp tất cả.
Bọn xem ngoài nghe nói lại vỗ tay cười ồ cả lên. Lưu Tam Nương lúc đó
hai hàng mày liễu dựng đứng hẳn lên, nét mặt sát khí xung bốc ngùn ngụt,
quay lại cái giá cắm khí giới, rút lấy một thanh kiếm hăng hái đi ra.
Lục Bất hòa thượng lại ung dung cúi xuống, tụt đôi giày rách đương đi ở
chân, cầm ra hai tay, cười nói mà rằng:
- Tôi xin dùng hai thứ binh khí này cũng được.
Tam Nương thấy vậy, vừa tức giận, lại vừa nực cười, song cũng sợ lỡ thua

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.