KIẾM CHỦNG - Trang 167

Đạo Môn thì khi mới nhập môn trừ pháp môn luyện khí còn cần cả pháp
môn quan tưởng bất quá thứ bọn hắn quan tưởng là một trong hai mươi mốt
pháp tượng trong ba mạch của tam thanh.” Tuệ Ngôn giải thích với Kim
Tượng Đế “Luyện khí thổ nạp tuy trọng yếu nhưng quan tưởng cũng không
thể bỏ qua được”

Kim Tượng Đế tới giờ mới biết quan tưởng là gì, biết quan tưởng là

khởi đầu của kết pháp tượng cho nên rất trọng yếu.

“Linh Đài tông chúng ta khác hẳn với những môn phái tu hành trong

thiên hạ, bắt đầu tu hành đã phải quan tưởng nhưng khi kết pháp tượng thì
phải từ chân nhân trở lên” Tuệ Ngôn ngồi im tại chỗ lông mày rũ xuống,
Kim Tượng Đế có cảm giác rằng y không còn nhiều thời gian nữa “Sư
huynh, ngươi đừng nói nữa, nghỉ ngơi đi, đời hừng đông rồi chúng ta lại
tiếp tục trở về sư môn” Tuệ Ngôn lo lắng nói “Ha ha, ta sợ rằng không về
được rồi”

“Vì sao?” Kim Tượng Đế hoảng sợ nói, từ lúc hắn thấy Tuệ Ngôn trở

nên già nua thì sợ nhất chính là câu nói này, tới hôm nay thì cuối cùng y đã
nói ra.

“Linh Đài Tông chúng ta có một giới luật là bên ngoài núi nếu chọc

phải cường giả thì không thể dẫn về sư môn cũng không được tự xưng là đệ
tử của Linh Đài Tông” Tuệ Ngôn nhắm mắt lại phảng phất như không còn
sức mở mắt nữa.

“Vì sao lại thế, vì sao lại như vậy” Kim Tượng Đế hoảng hốt.

Tuệ Ngôn nói tiếp: “Sư môn là nơi tu hành thanh tĩnh không phải là nơi

tránh nạn, nếu ta gặp phải cường địch mà trốn tới sư môn thì sẽ mang tới tai
họa cho sư phụ và các sư huynh đệ, cản trở bọn họ tu hành. Cho nên sư phụ
đã căn dặn những đệ tử xuống núi rằng bất luận bên ngoài làm gì cũng
không được mang tai họa về sư môn” Kim Tượng Đế nghe xong chỉ cảm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.