KIẾM CHỦNG - Trang 242

Một cái tát này khiến chòm râu dài vội đứng lên. Còn tiểu nam hài đã

không dám khóc nữa rồi, chỉ là bụm miệng ngẩng đầu nhìn cô bé kia.

Đúng lúc này trong mưa gió truyền tới tiếng vó ngựa. Sắc mặt chòm râu

dài đại biến, kẹp tiểu nam hài và tiểu nữ hài chạy ra ngoài miếu.

Kim Tượng Đế nhắm mắt lại, loại chuyện này hắn gặp không ít. Trong

lòng có một kết luận, vô luận sinh linh nào, vô luận tiên nhân cao cao tại
thượng hay phàm nhân trong trần thế đều có tranh đấu, hơn nữa nếu lột
sach lí do bọn họ tranh đấu đi thì cơ hồ là giống nhau “Phanh…”

Cánh cửa miếu nửa khép bị đẩy ra, mưa gió tràn vào, một đội kỵ binh

giáp đen đứng trang nghiêm trong mưa to, yên lặng kỷ luật, không có một
thanh âm nào phát ra.

Đi đầu là một tướng quân một tay vịn cửa hai mắt nhìn vào trong miếu.

Trong miếu không ai dám nhìn thẳng vào gã, tất cả đều cúi đầu. Kim
Tượng Đế không muốn gây phiến toái nên đương nhiên là nhắm mắt. Hắc
giáp tướng quân cũng không tiến vào mà khép cửa lại sau đó biến mất
trong mưa gió.

Nếu có người chạm vào Kim Tượng Đế thì hắn nhất định sẽ cứu nhưng

hắn không chủ động đi cứu người. Mưa gió ngừng, người trong miếu tản
đi, Kim Tượng Đế cũng đi ra, chân bước trên con đường lầy lội như người
giấy phiêu động trong gió, cả giầy cũng không ướt Hắn đi về phía tây, trên
đường đi có qua một sơn cốc, gặp phải mấy cái thi thể của kị binh trong
mưa gió khi trước. Hắn không vào trong cốc bởi vì không tiện đường mà đi
thẳng, trèo đèo lội suối. Mới đi được không bao lâu thì gặp được ba người
đào tẩu trong miếu. Chòm râu dài đã trọng thương, khi thấy Kim Tượng Đế
vẫn còn nắm chặt chuôi đao còn tiểu nam hài đã chết, trên cổ họng có một
vết đao.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.