KIẾM CHỦNG - Trang 282

Tiến vào trong phật điện dù cho Thanh Y đã ở nơi này cả ba năm thì vẫn

cảm giác được có một khí tức hùng vĩ công chính đập vào mặt. Trước mặt
là một tượng phật cực lớn, nhìn dáng vẻ thánh khiết và từ bi, đó chính là
Đại Từ Đại Bi Như Lai Phật, dưới tượng phật có một người đang ngồi.
Nhìn kỹ thì sẽ phát hiện ra đó không phải người mà là một con khỉ.

Thanh Y thắp sáng ngọn đèn đầy dấu trước tượng, sau đó bắt đầu quét

dọn. Cho dù trong điện ngoài điện đã được quét sach tới mức không còn
bụi thì nàng vẫn phải làm như vậy. Bởi nàng còn muốn học pháp thuật,
muốn giống như sư phụ ngồi ở đỉnh Linh Sơn nghe Phật Tổ giảng đạo,
muốn được tự do ra vào Linh Sơn. Chủ yếu nhất là nàng không muốn mười
năm sau vẫn cứ phải quét dọn phật đường.

Cho nên trong mắt người khác thì Thanh Y là một phật tử cực kì thành

kính tinh khiết.

Thanh Y còn chưa quét xong thì trong phật điện đã vang lên tiếng tụng

kinh, kinh là Đại Từ Đại Bi chú. Thanh Y cảm thấy tiếng tụng kinh còn
đáng ghét hơn tiếng con ruồi bên tai. Nàng đương nhiên nghe những phật
tử khác nói rằng khi bọn họ tụng kinh thì có cảm giác như có một dòng suối
mát chảy trong nội tâm, còn những người hành hương bên ngoài phật điện
cũng vì để lắng nghe tiếng tụng kinh này mà có mặt từ lúc mặt trời còn
chưa lên, bầu trời còn chưa sáng.

Nhưng bất luận thế nào, nàng đều không thể cảm nhận được cái cảm

giác suối mát chảy trong tâm. Theo phật ngôn thì lục căn của nàng không
sạch.

Khi nàng quét đến bên cạnh Trí Thông thì dừng lại, ngồi xổm xuống nói

với Trí Thông: “Ngươi là Đại Viên Vương tung hoành thiên hạ tiêu diêu tự
tại, có một sư đệ tên là Tuệ Ngôn đã bị người giết chết, còn có một sư đệ
tên là Kim Tượng Đế, sống chết chưa rõ”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.