KIẾM CHỦNG - Trang 285

cực kỳ đói lại bưng bát cơm trên đất lên ăn, nữ hài áo tím trước mặt thì cực
kỳ hưng phấn nhìn Thanh Y.

Bất quá nhìn cô bé có vẻ rất hưng phấn nhưng cho tới khi Thanh Y ăn

cơm xong cũng không hề mở miệng.

Trầm mặc không phải phong cách của Thanh Y cho nên sau khi nàng ăn

xong đặt chén bát xuống liền sờ lên bờ môi nói: “Có phải thấy ta rất kỳ
quái không?”

Nữ hài áo tím gật đầu.

“Kỳ quái ở đâu?” Thanh Y hỏi “Tụng kinh” Nữ hài áo tím vội đáp,

thanh âm rất trong trẻo.

“Tụng kinh? Ta tụng kinh thì có gì kì quái?” Thanh Y nghi ngờ hỏi Nữ

hài áo tím lập tức đáp: “Rất là kỳ quái, phi thường kỳ quái, ngươi là người
tụng kinh kỳ quái nhất mà ta từng gặp trong Linh Sơn”

“Kỳ quái như thế nào?” Thanh Y thầm nghĩ, ba năm qua không có

người nghe nàng tụng kinh chẳng lẽ vì mình đã tụng sai “Không thể nào,
không thể nào niệm sai được”

“Trên Linh Sơn cho dù là người phàm tục tụng kinh cũng khiến người

nghe có một cảm giác thanh tĩnh an tâm, ít nhất thì cũng không phiền chán
thế mà nghe ngươi tụng kinh thì có thể cảm nhận được thất tình lục dục tựa
như sóng biển cuồn cuộn” Nữ hài áo tím không thèm quan tâm tới sắc mặt
khó coi của Thanh Y, nói xong cũng không dừng lại mà tiếp tục lớn tiếng
nói

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.