KIẾM CHỦNG - Trang 342

Phong Tín Nhi đã bước vào trong phòng, chiếc váy xám phổ thông lay

động theo gió, eo nhỏ vai gầy, tóc dài đen nhánh phủ lên đầu vai, đi trong
gió tuy chậm nhưng lại ko có nửa phần ngập ngừng.

Tối nay trong phủ tướng quân đặc biệt yên tĩnh, bởi vì tâm tình tướng

quân rất tệ, chẳng những hất đổ bình hoa yêu thích còn đánh tiểu thiếp sủng
ái một trận. Tướng quân tức giận là vì đứa "con" ngày trước được Chính
Nguyên quốc sư thu làm cầm tiết đồng tử - Phong Tín Nhi lại dám cự tuyệt
đương kim quốc sư Mộc Linh chân nhân.

Phủ tướng quân dần dần chìm vào đêm tối, chỉ còn một góc đình viện

phía Tây Bắc lộ ra ánh sáng mờ nhạt, trong một căn phòng nơi đó, trước
bàn sách đặt dưới cửa sổ có một vị thiếu nữ đang dựa bàn chép

《 đạo đức

kinh

》, đây là bài học Chính Nguyên chân nhân bố trí cho nàng.

Dưới ngòn bút của nàng từng hàng chữ xinh đẹp nhịp nhàng tuôn ra,

trên thẻ tre viết: "Ta có ba vật báu mà ta ôm giữ cẩn thận: một là lòng từ ái,
hai là tính kiệm ước, ba là không dám đứng trước thiên hạ. Vì từ ái nên mà
sinh ra dũng cảm; vì kiệm ước nên hoá ra sung túc; vì không dám đứng
trước thiên hạ nên mới được làm chủ thiên hạ. “ Nàng viết đến đây thì
ngẩng đầu, dõi mắt vào màn đêm đen kịt ngoài cửa sổ.

Vương mụ bưng trà xanh và bánh ngọt lên, nhìn Phong Tín Nhi nói:

"Tiểu thư à, sao cô phải khổ vậy chứ? Bất kể Chính Nguyên quốc sư có
phải yêu quái hay không, hiện tại đều đã là yêu quái. Bây giờ Mộc Linh
chân nhân mới là quốc sư, hắn thần thông quảng đại, pháp lực vô biên, đắc
tội hắn phủ tướng quân của chúng ta sẽ gặp đại họa a."

Phong Tín Nhi vẫn không quay đầu, Vương mụ lại nói thêm: "Tuy lão

gia đối xử với ngài và Đại tiểu thư không tốt nhưng nếu không có phủ
tướng quân thì cũng không có tiểu thư."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.