KIẾM CHỦNG - Trang 47

“Đương nhiên là bái sư, nghe nói trong núi có một vị thần tiên, ta muốn

bái ông ta làm thầy” Thiếu nữ cao hứng nói.

Kim Tượng Đế nghe xong cũng cao hứng, nếu thiếu nữ bái sư thì hắn

cũng có thể chứng kiến pháp quyết tu luyện chính thức rồi. Thiếu nữ nói
chưa biến hóa thì chưa thể tu luyện pháp quyết nhưng trong lòng hắn vẫn
chưa tin tưởng, nghĩ rằng người khác không thể thì không có nghĩa mình
cũng không thể.

Thiếu nữ không phi hành, nàng nói đó là bất kính, muốn bái sư thì trong

lòng phải có sự thành kính thì mới được thu làm đệ tử. Đến đây Kim Tượng
Đế mới biết vì sao nàng lại đi trong núi chứ không bay trên trời nhưng hắn
cũng hỏi làm sao đối phương biết được ngươi có phi hành hay không.
Thiếu nữ lại nói thần tiên có pháp lực cao cường, một ý niệm có thể nhìn
khắp thiên sơn vạn thủy. Điều này thì Kim Tượng Đế không tin, nhưng
thấy nàng có vẻ phiền chán nên hắn cũng không dám tranh luận, sợ nàng
nổi giận sẽ ăn mình luôn.

Sau khi đi qua vài ngọn núi rốt cuộc cũng đi tới trước ngọn núi tựa như

ghế bành. Dưới núi có một con đường nhỏ, uốn lượn từ trên xuống, không
tới được lưng chừng núi thì cũng không thể nhìn tới đỉnh. Cổ thụ che trời
xanh um tươi tốt, lộ ra sinh cơ bừng bừng, chợt có vài con Bạch Hạc từ
trong núi bay ra, bay quanh đỉnh núi một lát rồi bay về dòng sông cách đó
không xa để kiếm đồ ăn.

Kim Tượng Đế nhìn ngọn núi trong lòng nghĩ thầm: “Ngọn núi này nhất

định có thần tiên sinh sống”

Lại nhìn thiếu nữ thì thấy vẻ mặt nàng cũng đang hưng phấn.

Ngay lúc này, trên đỉnh núi vang lên tiếng chuông. Tiếng chuông đã lưu

trong lòng Kim Tượng Đế sự sợ hãi nhưng thanh âm này lọt vào trong tai

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.