KIẾM SỐNG - Trang 114

Bọn thủy thủ và thợ đốt lò kính trọng và nịnh nọt bác vì bác cho họ thịt

ninh, hay hỏi họ chuyện gia đình, làng xóm.

Những thợ đốt lò đen thủi đầy dầu mỡ người Bielorussia bị liệt vào

hạng thấp kém nhất trên tàu. Người ta gọi họ bằng độc một tên “Yak”

[46]

trêu chọc:

- Yak chạy rông sống trên bờ sông.

Khi nghe câu đó, bác Smouri tức khí, máu nóng bốc lên, bác quát anh

thợ đốt lò:

- Sao mày lại để cho chúng nó chế giễu như vậy, hở thằng mặt thớt kia?

Quại vào mõm thằng Katsap

[47]

ấy.

Có lần anh đội trưởng thủy thủ – đẹp trai và hung dữ – nói với bác

Smouri:

- Yak và Khokhol

[48]

thì cũng cùng một giuộc!

Bác đầu bếp túm cổ áo và thắt lưng anh đội trưởng, nhấc bổng lên rồi

vừa lắc vừa hỏi:

- Có muốn tao quật chết không?

Những trận cãi vã thường xảy ra, đôi khi dẫn tới chỗ ẩu đả, nhưng

không ai dám đụng đến bác Smouri: Bác có một sức mạnh phi thường, hơn
nữa bà vợ thuyền trưởng lại hay dịu dàng trò chuyện với bác. Đó là một
người đàn bà cao lớn, đẫy đà, có khuôn mặt như đàn ông và mớ tóc cắt ngắn
phẳng phiu như con nít.

Bác uống rượu rất dữ, nhưng không bao giờ say. Bác bắt đầu uống từ

sáng, tu bốn hơi hết một chai, rồi nốc bia suốt cho đến tận chiều. Mặt bác
dần dần chuyển thành màu nâu sẫm, đôi mắt đen thẫm ngơ ngác giương to.

Chiều chiều, bác ngồi trên một cái ghế đẩu, người to lớn, trắng toát.

Bác ngồi yên lặng hàng giờ, nheo mắt nhìn xa xa, nơi cảnh vật đang dần
khuất. Trong những giờ phút đó, mọi người đặc biệt sợ bác, còn tôi thì thấy
thương bác.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.