KIẾM SỐNG - Trang 116

- Cháu không thích.

- Tốt. Đừng uống làm gì. Nghiện ngập khổ lắm! Rượu chè là của ma

quỷ. Tao mà giàu có thì tao đã cho mày đi học rồi. Người vô học chỉ là con
bò đực. Muốn đeo cái ách lên cổ hay muốn xẻo thịt nó thì nó cũng chỉ biết
vẫy đuôi…

Bà vợ thuyền trưởng cho bác mượn một tập truyện của Nikolai

Gogol

[51]

. Tôi đọc Chuyện báo thù khủng khiếp và rất thích truyện ấy, nhưng

bác Smouri lại cáu kỉnh kêu:

- Tầm bậy, chuyện bịa cả! Tao biết có những quyển sách khác…

Bác tước mất của tôi quyển sách, rồi mượn được của bà vợ thuyền

trưởng một quyển khác, cau có ra lệnh:

- Đọc Tarat… xem sao? Mày tìm xem tên ông ta là gì. Bà ta khen hay

lắm. Hay đối với ai mới được chứ? Đối với bà ta có lẽ hay, nhưng với tao có
thể lại không hay thì sao? Bà ta đã cắt tóc ngắn rồi! Sao không cắt luôn cả
tai một thể?

Khi Tarat thách Ostap đọ sức, bác đầu bếp cười rống lên:

- A! Khá lắm! Mày có học, còn tao thì có sức! Sách thế mới là sách

chứ! Lũ lạc đà!…

Bác nghe chăm chú, nhưng thường càu nhàu:

- Ê, tầm bậy! Không thể nào chém đứt đôi người từ bả vai xuống đến

mông được, không thể được! Và cũng không thể xóc vào ngọn giáo mà nâng
lên được – giáo gãy mất còn gì? Tao cũng đã từng là lính…

Sự phản bội của Andriy khiến bác ghê tởm.

- Thằng nhãi ranh đốn mạt! Chỉ vì đàn bà! Phì…

Nhưng khi Tarat bắn chết đứa con thì bác đầu bếp liền thõng chân

xuống giường, cúi mặt, tì tay vào giường mà khóc. Nước mắt từ từ chảy trên
má, nhỏ giọt xuống sàn tàu. Bác sụt sịt, lẩm bẩm;

- Ôi, lạy Chúa… Lạy Chúa tôi…

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.