KIẾM SỐNG - Trang 119

- Ê, thằng kia, con mọt sách! Người ta thuê mày để làm gì?

Và họ thường làm bẩn bát đĩa một cách vô duyên cớ, cố đùn thật nhiều

công việc cho tôi. Tôi hiểu rằng những sự việc đó sẽ đưa đến một kết thúc
không tốt cho tôi, và tôi đã không lầm.

Một mụ đàn bà mặt đỏ tía cùng một cô gái trùm khăn vàng, khoác áo

bờ lu mới màu hồng, từ một bến nhỏ lên tàu. Cả hai đều ngà ngà say. Mụ
đàn bà tủm tỉm cúi chào mọi người và nói nhấn nhá các chữ “ô”, giống như
thầy phụ lễ.

- Xin lỗi anh em nhé, tôi có uống một đôi tí rượu! Người ta kết án tôi,

rồi lại tuyên bố trắng án cho tôi. Vì thế tôi mới uống mừng…

Cô gái cũng vừa cười khúc khích vừa nhìn mọi người bằng cặp mắt mờ

đục, đẩy mụ đàn bà:

- Đi đi, đồ thổ tả

[55]

, đi đi, liệu đấy…

Họ ở khoang hạng nhì, đối diện với buồng ngủ của bác Yaakov

Ivanovich và anh Sergei. Chẳng bao lâu, mụ đàn bà biến đâu mất, còn Sergei
thì ngồi sát cô con gái, há hốc cái miệng nhái ra một cách khao khát.

Đến khuya, khi tôi làm xong công việc và sắp nằm ngủ trên bàn, Sergei

đến bên cạnh, kéo tay tôi.

- Lại đây, chúng tao sẽ cưới vợ cho mày…

Hắn đang say rượu. Tôi cố gỡ tay ra, hắn liền quai cho tôi một cú.

- Đi đi!

Maksim chạy đến. Anh ta cũng say rượu. Cả hai lôi tôi lên boong tàu,

ngang qua chỗ các hành khách đang ngủ, đến buồng của họ. Nhưng bác
Smouri đã đứng ở cửa buồng. Bác Yaakov Ivanovich giữ chặt lấy khung
cửa, còn cô con gái thì đang lấy tay thụi vào lưng bác ta và kêu lên bằng một
giọng say chếnh choáng:

- Bỏ ra…

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.