KIẾM SỐNG - Trang 155

phái quét vôi trắng nổi bật giữa đám cây cối đen sì. Anh Cossack vừa uể oải
tuôn ra hàng tràng những tiếng tục tằn vừa bước trên quảng trường, tay vẫy
vẫy mảnh giẻ trắng. Cuối cùng anh biến mất như một giấc mộng dữ.

Dưới chân dốc, ống thoát đang phụt hơi ở trạm bơm. Trên bến sông,

một cỗ xe ngựa đang chạy. Xung quanh vắng vẻ không một bóng người. Tôi
đi ven bờ dốc, người mụ mị, tay vẫn nắm chặt hòn đá lạnh giá mà tôi không
kịp ném vào người anh chàng Cossack. Đến gần nhà thờ Thánh Georgiy, tôi
bị một người tuần đêm ngăn lại. Bác ta giận dữ hỏi tôi là ai và mang gì trong
cái bị sau lưng.

Tôi kể cho bác nghe tỉ mỉ về anh chàng Cossack. Bác cười hô hố, hét

lên:

- Tài quá nhỉ! Chú mày ạ, bọn Cossack vốn là dân sành sỏi, họ không

như chúng ta đâu. Còn mụ kia thì thật là đồ chó đẻ.

Bác ta cười rũ rượi, còn tôi thì tiếp tục đi, băn khoăn không hiểu bác ta

cười gì.

Và tôi bỗng kinh hoảng nghĩ: Nếu việc này cũng xảy ra với mẹ tôi, với

bà tôi thì sẽ ra sao?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.