KIẾM SỐNG - Trang 168

- Chị nên chuyển nhà đi chỗ khác mà ở. – Tôi khuyên chị, vẻ đường

hoàng.

- Tại sao vậy?

- Họ sẽ làm khổ chị đấy.

Chị cười rất dễ thương, rồi hỏi tôi:

- Trước em có đi học chứ? Em có thích đọc sách không?

- Em chẳng có thì giờ nào mà đọc sách nữa.

- Nếu em đã thích thì khắc sẽ tìm được thì giờ. Thôi được, cảm ơn em

nhé!

Chị đưa tay cho tôi, trong những ngón tay chúm lại đó có một đồng hai

mươi kopek bằng bạc. Tôi thấy ngượng phải cầm đồng hào lạnh lẽo ấy,
nhưng tôi không dám từ chối. Khi ra về, tôi để đồng hào đó lại trên đỉnh một
cột cầu thang.

Người đàn bà đó đã cho tôi một ấn tượng sâu sắc và mới mẻ. Trước mắt

tôi như tuyền một màu hồng của buổi bình minh. Suốt mấy ngày sau tôi
sống trong niềm vui sướng mỗi khi hồi tưởng lại căn phòng rộng thênh
thang và chị vợ anh thợ cắt mặc áo xanh da trời giống như một nữ thiên
thần. Cảnh vật xung quanh đẹp một cách lạ lùng, tấm thảm lộng lẫy óng ánh
vàng trải dưới chân chị; ánh sáng ngày đông lọt qua những tấm kính cửa sổ
sáng như bạc đến sưởi ấm chị.

Tôi bỗng muốn được nhìn chị một lần nữa. Cứ thử đến mượn sách xem

sao?

Tôi bèn làm như vậy và thấy chị vẫn ngồi chỗ cũ, vẫn với quyển sách

trên tay, nhưng một bên má chị băng khăn mùi soa màu vàng và mắt chị
sưng vù. Chị đưa cho tôi một quyển sách bìa đen, lí nhí những gì không rõ.
Tôi buồn rầu mang quyển sách về. Quyển sách sực nức mùi creosote

[64]

dầu hồi. Tôi quấn quyển sách bằng một cái áo sạch, lấy giấy bọc ngoài rồi
giấu lên gác thượng vì sợ nhà chủ lấy hay làm hỏng mất.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.