KIẾM SỐNG - Trang 17

- Cháu là con của Chúa, cháu hãy lấy trộm cho ông một đôi giày cao

su

[14]

nào! – Ông già gạ gẫm.

Tôi lặng thinh. Ông già ngồi lên chiếc thùng rỗng, ngáp dài, làm dấu

thánh giá trước miệng rồi lại nằn nì:

- Thế nào, xoáy cho ông một đôi chứ?

Tôi bảo ông ta:

- Không được ăn cắp!

- Thế mà người ta vẫn ăn cắp đấy cháu ạ. Cháu nên kính trọng tuổi già

mới được!

Thật là dễ chịu khi thấy ông già chẳng giống những người sống với tôi

tí nào. Tôi cảm thấy ông ta hoàn toàn tin tưởng vào việc tôi sẽ lấy cắp. Tôi
đồng ý đưa qua cửa sổ thông hơi cho ông một đôi giày cao su.

- Thế là tốt rồi. – Ông già thản nhiên nói, không tỏ vẻ gì là vui mừng. –

Không lừa ông chứ? Hề hề, ông cũng biết là cháu không lừa ông đâu…

Ông ngồi yên một lúc, lấy đế giày gạt lớp tuyết ướt bẩn, kéo một hơi

thuốc trong cái tẩu bằng đất nung rồi thình lình dọa tôi:

- Nhưng nếu ta lừa chú thì sao? Ta sẽ mang chính đôi giày cao su đó

đến cho ông chủ và nói rằng chú đã bán cho ta để lấy nửa rúp. Chú nghĩ thế
nào? Giá đôi giày cao su những hơn hai rúp, vậy mà chú bán chỉ có nửa rúp?
Để lấy tiền đi ăn quà mà lại! Chú nghĩ sao?

Tôi sửng sốt nhìn ông già, tưởng đâu như ông đã thực hiện điều ông

vừa nói, nhưng ông vẫn ngồi nhìn xuống đôi giày, thở phì phèo những luồng
khói xanh nhạt rồi nói nhỏ bằng giọng mũi:

- Giả sử như ông chủ bày kế cho ta rằng: Lão hãy đi dò thử thằng bé

con xem nó ăn cắp tới mức nào, lúc bấy giờ thì chú tính sao?

- Tôi sẽ không cho ông nữa! – Tôi cáu kỉnh.

- Bây giờ thì muộn mất rồi. Đã hứa là phải cho thôi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.