KIẾM SỐNG - Trang 186

chuông ngoài ngõ. Cậu lặng thinh chạy lên thang, mở cửa phòng ngoài và
nói bằng giọng trầm trầm:

- Đức vua bị ám sát rồi!

[80]

- Thế mà họ cũng giết được à! – Bà già rú lên.

- Họ ám sát đức vua rồi, một sĩ quan đã nói với con như vậy… Bây giờ

sẽ ra sao đây?

Cậu Viktoruska cũng quay về. Cậu vừa miễn cưỡng cởi quần áo vừa

giận dữ nói:

- Thế mà mình cứ tưởng là chiến tranh xảy ra!

Rồi bốn người cùng ngồi uống trà và chuyện trò một cách thản nhiên

nhưng khe khẽ và thận trọng. Ngoài phố, không khí trở lại yên tĩnh, tiếng
chuông đã lặng. Suốt hai ngày, họ thì thào với vẻ bí mật, họ đi đâu không
biết; khách khứa cũng năng đến chơi với họ và kể tỉ mỉ chuyện gì không rõ.
Tôi cố gắng tìm hiểu xem chuyện gì đã xảy ra, nhưng nhà chủ đã cất báo đi,
không cho tôi đọc. Khi tôi hỏi anh Sidorov vì sao đức vua bị giết, anh thầm
thì trả lời:

- Người ta cấm không được nói đến chuyện ấy…

Những sự việc ấy rồi cũng dần mờ nhạt, bị những công việc vặt vãnh

hằng ngày khiến cho rơi vào quên lãng. Chẳng bao lâu, tôi lại vấp phải một
chuyện thật đáng buồn.

Một hôm Chủ nhật, khi nhà chủ đi lễ, tôi đặt ấm samovar nấu nước.

Đang dọn dẹp trong phòng thì đứa con lớn của cậu tôi lẻn vào bếp, tháo
khóa vòi ấm samovar và chui xuống gầm bàn ngồi nghịch khóa. Rất nhiều
than chất trong cái ống ở giữa ấm samovar nên khi nước chảy ra ngoài hết,
cái ấm bị nung long cả mối hàn. Ngay từ lúc còn ở trong phòng, tôi đã nghe
thấy tiếng ấm samovar rít lên dữ dội khác thường. Khi vào bếp, tôi hoảng
hốt trông thấy cái ấm đã xanh lè, lắc lư tựa như muốn nhảy khỏi sàn. Vòi ấm
bị long mối hàn, trễ xuống một cách thiểu não, nắp ấm trật nghiêng sang một
bên, những giọt thiếc chảy ra ở chỗ quai ấm. Ấm samovar xanh tím tựa như

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.