KIẾM SỐNG - Trang 188

- Bốn mươi hai chiếc dằm đã được lôi ra rồi đấy chú em ạ! Nhớ lấy để

mà còn khoe! Ngày mai, cũng vào giờ này, em đến đây để thay băng. Họ
hay đánh em lắm à?

Tôi nghĩ một lúc và nói:

- Trước kia cháu bị đánh nhiều hơn…

Ông bác sĩ cười ồ ồ:

- Mọi việc mỗi ngày một tốt hơn, chú em ạ! Việc nào cũng vậy!

Khi dẫn tôi đến với cậu chủ, ông nói với cậu:

- Xin trao trả cho ngài, em bé đã được chữa xong rồi. Ngày mai cho em

đến, chúng tôi sẽ băng lại. Cũng may cho ngài chú bé này là một tay bông
lơn tốt bụng…

Lúc ngồi trên xe ngựa, cậu chủ bảo tôi:

- Trước kia cậu cũng bị đánh, Peskov ạ! Biết làm sao được? Cậu vẫn bị

đánh luôn, cháu ạ. Đối với cháu, dù sao cũng còn có cậu thương, chứ cậu thì
có ai thương đâu, chẳng có ai thương cậu cả! Trên thế gian này có bao nhiêu
là người, thế mà chẳng có đứa nào biết thương mình cả. Chao ôi, thật là lũ
quỷ…

Cậu chửi rủa suốt dọc đường. Tôi thấy thương cậu và cũng cảm ơn cậu

vì cậu đã nói chuyện với tôi như với một con người thật sự.

Ở nhà, mọi người đón tiếp tôi như trong ngày sinh nhật. Lũ đàn bà bắt

tôi kể tỉ mỉ chuyện ông bác sĩ chữa cho tôi, hỏi xem ông ta nói những gì. Họ
vừa nghe vừa xuýt xoa, lúc thì khoái chí chậc lưỡi, khi thì nhăn mặt. Sự
chăm chú nhiệt thành của họ đối với bệnh tật và khổ đau bất hạnh khiến tôi
sửng sốt.

Họ hài lòng khi biết tôi từ chối không làm đơn khiếu nại. Lợi dụng điều

đó, tôi xin phép được mượn sách của chị vợ anh thợ cắt. Họ không dám từ
chối tôi. Chỉ có bà già kinh ngạc thốt lên:

- Mày thật là thằng quỷ sứ!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.