KIẾM SỐNG - Trang 214

- Em thấm nước vào giẻ rồi đặt lên đầu anh ấy để chị đi lùng cho ra cái

thằng khốn kiếp kia. Đồ quỷ này, cứ rượu chè bê tha rồi cũng có ngày đi đày
sớm.

Chị tụt cái váy lót bị dây bẩn xuống sàn, quăng vào một xó nhà, cẩn

thận sửa lại váy ngoài bị nhàu kêu sột soạt và bỏ đi.

Anh Sidorov cựa quậy, duỗi tay chân, vừa nấc vừa kêu ú ớ. Những giọt

máu đặc thẫm nặng nề rơi từ đầu anh xuống bàn chân trần của tôi. Thật là
khó chịu, nhưng tôi sợ quá, không dám nhích chân tránh những giọt máu đó.

Tôi thấy đau khổ vô cùng. Ngày hội tưng bừng khắp khu nhà. Ngoài

hiên, cổng ra vào được trang trí bằng những cây bạch dương nhỏ. Những
cành phong, cành thanh lương trà mới chặt được buộc vào các cột ven
đường. Cả khu phố ngập trong một màu xanh vui mắt. Cảnh vật như tươi
hơn, mới mẻ: Từ sáng sớm tôi đã có cảm giác rằng ngày hội xuân sẽ còn kéo
dài mãi và cuộc sống từ ngày hôm nay trở đi sẽ trong sạch hơn, sáng sủa
hơn, vui tươi hơn.

Anh lính bỗng nôn mửa. Căn bếp sặc mùi rượu và mùi hành sống.

Thỉnh thoảng lại có những bộ mặt to lớn, lờ đờ, mũi bẹp gí dán vào cửa
kính. Những bàn tay tì vào má khiến mấy khuôn mặt đó như có thêm cái tai
to quái dị.

Anh lính hồi tỉnh, lầm bầm:

- Tôi làm sao thế này? Ngã à? Thằng Ermokhin phải không? Thằng bạn

quỷ thật…

Rồi anh ho húng hắng và khóc lè nhè. Anh rền rĩ:

- Em gái của anh ơi… Em gái…

Anh đứng được lên, loạng choạng, ướt át và hôi thối, nhưng lại lảo đảo

ngã phịch xuống giường. Anh đảo mắt một cách kì quái:

- Chúng nó giết mình chết mất rồi…

Tôi phì cười.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.