KIẾM SỐNG - Trang 227

kêu thét, giọng khàn khàn của anh Yaakov tuôn ra như một dòng suối yên
tĩnh và đều đều:

- Ông ta chết đuối mất thôi, không thoát được đâu. Vì ông ta mặc áo

khoác ngoài! Quần áo lụng thụng là thế nào cũng chìm. Xem đàn bà đấy, tại
sao họ lại chóng chìm hơn đàn ông? Là vì họ mặc váy! Đàn bà mà đã rơi
xuống nước thì cứ gọi là chìm xuống tận đáy như quả tạ

[104]

vậy! Đấy, các

người cứ nhìn xem, lão ta chìm nghỉm rồi đấy, tớ nói có sai đâu…

Người lái buôn chết đuối thật. Người ta lùng vớt ông ta suốt hai tiếng

đồng hồ nhưng không thấy. Người bạn của ông ta sau khi tỉnh rượu cứ ngồi
ở đuôi tàu thở hổn hển và lầm bầm rầu rĩ:

- Hừ! Cơ sự thế đấy! Bây giờ tôi biết làm thế nào? Biết nói năng ra sao

với gia đình bác ta? Gia đình bác ấy…

Anh Yaakov đến đứng trước mặt ông ta, tay chắp sau lưng, tìm cách an

ủi:

- Không việc gì đâu, bác lái ạ! Có ai biết được số mình phải chết ở chỗ

nào. Có người chỉ vì ăn nấm và lăn đùng ra chết thì sao? Hàng ngàn người
ăn nấm không việc gì, còn anh ta ăn vào thì ngoẻo! Đấy là tôi chỉ nói về nấm
thôi!

Người to lớn, lực lưỡng, anh đứng trước mặt người lái buôn, tuôn ra

hàng tràng lí lẽ như cối xay tuôn trấu. Thoạt đầu ông khách vừa lặng lẽ khóc
vừa lấy lòng bàn tay to lớn quệt nước mắt, nhưng sau khi nghe lọt những
câu nói của anh Yaakov, ông rít lên:

- Đồ quỷ! Tại sao mày còn đến đây hành hạ tao nữa? Các ông bà ơi, lôi

nó đi chỗ khác, không có tôi giết chết nó bây giờ đấy!

Anh Yaakov bình tĩnh rút lui:

- Con người thật là lạ! Mình muốn điều hay cho họ thế mà người ta lại

định gây sự cả với mình…

Có lúc tôi có cảm giác anh Yaakov là một người ngốc nghếch. Nhưng

nhiều khi tôi lại cho rằng anh cố ý làm ra vẻ ngu ngốc. Tôi háo hức muốn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.