KIẾM SỐNG - Trang 277

- Pashka! – Bác quát thằng bạn học việc của tôi bằng giọng nam cao. –

Nào, mày bắt đầu đi: “Hãy ngợi ca!” Các bạn, chú ý nhé!

Pashka chùi tay vào tạp dề, cất tiếng hát:

- “Hãy ngợi… ca…a…”

- “… da…anh Chúa…”

Một vài giọng cất lên hòa theo nhưng bác Jikharev hốt hoảng kêu:

- Evgen, hát thấp xuống! Phải hạ giọng xuống tận đáy lòng…

Anh Sitanov bỗng rống lên ồm ồm như người gõ thùng:

- “Hỡi bầ…ầy tôi của Chúa…”

- Không phải thế! Chỗ này phải bắt vào như thế nào để cho đất đai rung

chuyển, để cho tất cả các cửa ra vào, các cửa sổ phải mở toang ra!

Bác Jikharev toàn thân nhún nhảy trong một trạng thái khích động khó

hiểu. Cặp lông mày kì diệu của bác rướn lên, nhíu xuống trên trán. Giọng
bác lạc đi, những ngón tay của bác như đang gảy một chiếc đàn gusli

[131]

hình…

- “Lũ bầy tôi của Chúa”, hiểu chưa? – Bác nói, giọng bao hàm nhiều ý

nghĩa. – Phải hiểu điều đó, không chỉ qua vẻ ngoài mà tận trong tâm can.
“Lũ bầ…ầy tôi, hãy ngợi ca Chúa!” Có thế mà các cậu không hiểu sao?

- Bác đã thấy đấy, không bao giờ chúng ta hát nổi đâu. – Anh Sitanov lễ

phép.

- Ừ, thì thôi vậy!

Bác Jikharev giận dỗi, tiếp tục làm việc. Bác là một thợ giỏi, có thể vẽ

được các kiểu mặt theo phong cách Byzantine, Pháp, Ý… Khi nhận những
đơn đặt tượng cho bàn thờ, bác Larionovich đều hỏi ý kiến bác Jikharev vì
bác này rất sành tượng cổ. Mọi phiên bản đắt tiền của các tượng thánh Đức
Mẹ Peodorov, Kazan Màu Nhiệm và các tượng khác đều qua bàn tay bác cả.
Nhưng vừa loay hoay với những nguyên bản, bác vừa làu bàu ầm lên:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.