KIẾM SỐNG - Trang 28

Nó nhảy xổ lại, húc đầu vào ngực, đè ngửa tôi ra rồi ngồi lên mình tôi,

hét:

- Muốn sống hay chết?

Nhưng tôi khỏe hơn nó và nổi cáu. Chỉ một phút sau nó đã nằm úp

xuống đất, tay duỗi sau đầu, thở khò khè. Tôi sợ hãi, định nâng nó dậy,
nhưng nó vùng, nó đạp khiến tôi càng thêm lo sợ. Tôi lùi sang một bên,
không biết làm thế nào, còn nó thì ngóc đầu lên nói:

- Thế nào, thắng rồi chứ? Tao cứ nằm ở đây cho đến khi nhà chủ trông

thấy. Bấy giờ tao mới kể tội mày và người ta sẽ tống cổ mày đi.

Nó la chửi, dọa dẫm. Những lời nói của nó làm tôi nổi xung. Tôi chạy

lại cái hang, giật tung gạch ra, lôi chiếc quan tài cùng con chim sẻ ném qua
bờ rào ra ngoài đường, phá phách mọi thứ trong hang và giậm chân lên trên
hang.

- Đây này, thấy chưa?

Trước hành động hung bạo của tôi, Sascha có một thái độ lạ lùng: Nó

ngồi trên đất, miệng hơi mở, lông mày nhíu lại, lặng lẽ theo dõi tôi, không
nói một lời nào. Khi tôi làm xong, nó thong thả đứng dậy, phủi bụi, khoác áo
ngoài lên vai rồi nói với vẻ bình tĩnh và dọa nạt:

- Rồi mày sẽ thấy hậu quả. Cứ chờ đấy. Đó là tao cố tình sắp đặt làm

cho mày mắc lỡm. Chính là phép phù thủy đấy! Thế nào?…

Tôi ngồi thụp xuống, tựa như bị những lời nói của nó đánh gục. Toàn

thân tôi lạnh toát. Còn nó thì bỏ đi không ngoái lại. Vẻ bình tĩnh của nó càng
khiến tôi cảm thấy nặng nề.

Tôi định ngay ngày mai sẽ trốn khỏi thành phố, rời bỏ lão chủ, rời bỏ

Sascha cùng những trò phù thủy của nó, rời bỏ cái cuộc sống buồn tẻ và ngu
ngốc này.

Sáng hôm sau, mụ bếp mới đánh thức tôi dậy và bỗng kêu lên:

- Eo ơi! Mặt mũi sao thế kia?…

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.