KIẾM SỐNG - Trang 295

Bà đuổi chúng tôi ra và đến tối lại than phiền với gã quản lí; gã này liền

nghiêm khắc mắng tôi:

- Sao mày lại làm thế: Mày đọc sách, thậm chí cả Kinh thánh nữa, thế

mà mày dám nghịch như vậy ư? Coi chừng đấy, chú mình ạ!

Bà chủ sống độc thân và rất đáng thương; thỉnh thoảng uống rượu ngọt

xong bà ngồi bên cạnh cửa sổ hát nghêu ngao:

Có ai để ý đến ta,

Có ai thương đến bà già này đâu,

Có ai thấu được nỗi sầu,

Biết cùng ai trút cạn bầu tâm tư.

Rồi bà khóc nức nở, kéo dài cái giọng run run của người già:

- Hu-u-u-u-u…

Một hôm, tôi trông thấy bà bưng bình sữa hâm nóng đi về phía cầu

thang, nhưng bỗng bà khuỵu chân rồi cứ tuột dần theo từng bậc thang, nặng
nề, tay vẫn không buông bình sữa. Sữa sánh ra cả áo, còn bà thì duỗi tay,
bực tức mắng nhiếc cái bình:

- Mày làm sao thế, hở đồ quỷ? Mày định đi đâu thế này?

Bà không to nhưng thân hình mềm nhẽo, giống một con mèo già không

thể bắt chuột được nữa và vì ăn no quá nên chỉ gừ gừ, nhớ lại một cách thú
vị những thành công và khoái lạc ngày trước.

- Hừ. – Sitanov vừa nói vừa cau mày, vẻ đăm chiêu. – Đã có thời kì

công việc phát đạt, xưởng làm ăn khấm khá, một người thông minh cai quản
mọi việc đâu vào đấy, nhưng bây giờ hóa ra vô ích, tất cả đều lọt vào tay
“Kouzka Bọ hung” cả! Dù có làm bao nhiêu thì cũng chỉ là làm cho kẻ khác!
Cứ nghĩ đến chuyện đó là trong đầu óc như có một cái lò xo bỗng nhiên bị
đứt, chẳng muốn làm gì nữa, chỉ muốn bỏ hết mọi việc, leo lên mái nhà và
nằm ngắm bầu trời suốt cả mùa hè…

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.