KIẾM SỐNG - Trang 31

- A, họ cắt mất tay cậu rồi nhỉ!

Tôi lập tức suy luận: Đấy, họ đã cắt tay những người nào chơi bài. Còn

tôi thì họ sẽ làm gì đây, trước khi giết chết tôi?

Tay tôi nóng bỏng và nhức nhối tựa như bị ai rút xương. Tôi khóc thút

thít vì đau đớn và sợ hãi. Muốn cho người ta khỏi thấy nước mắt, tôi nhắm
mắt lại. Nhưng nước mắt cứ nâng mí mắt lên, chảy qua thái dương, nhỏ vào
tai.

Đêm đến, mọi người lăn kềnh ra giường và nấp dưới những cái chăn

xám. Không khí mỗi lúc một trầm lặng, chỉ có ai đó phía góc nhà lầm bầm:

- Chẳng ăn thua gì đâu. Lão ta là đồ đểu, còn mụ ta cũng là loại bỏ đi…

Tôi muốn viết thư, muốn gọi bà tôi đến đưa trộm tôi ra khỏi nhà thương

nhân lúc tôi hãy còn sống, nhưng không sao viết được: Tay tôi không cử
động nổi và cũng chẳng có gì dùng để viết. Hay thử xem có thể tự chuồn
khỏi nơi này không?

Đêm càng trở nên trầm lắng như ngưng đọng lại mãi mãi. Tôi nhẹ

nhàng thả chân xuống sàn và đi ra cửa. Một cánh cửa đang mở hé. Dưới
ngọn đèn ngoài hành lang, trên cái ghế gỗ dài có lưng tựa, một mái đầu bạc
tóc lởm chởm như lông nhím đang nhô lên và tỏa khói, đôi hõm mắt đen
ngòm nhìn về phía tôi. Tôi không kịp nấp.

- Ai đi lang thang đấy? Lại đây!

Giọng nói nhẹ nhàng, không đáng sợ. Tôi lại gần và nhìn vào bộ mặt

tròn lởm chởm những sợi râu ngắn. Tóc dài hơn và tủa ra tứ phía, bao lấy
đầu bằng những sợi cước bạc. Bên sườn người ấy đeo một chùm chìa khóa.
Giá râu tóc ông ta dài chút nữa thì ông ta sẽ giống thánh tông đồ Peter đấy.

- Tay bỏng à? Đêm hôm sao cháu còn lang thang ở đây? Ai cho phép?

Ông ta phả hàng đống khói vào ngực và mặt tôi rồi lấy bàn tay ấm áp

ôm cổ tôi, kéo lại gần mình:

- Cháu sợ hả?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.