KIẾM SỐNG - Trang 328

Cậu nhìn sang ngọn đồi bên phải, phía ngôi nhà thờ quét vôi trắng rất

đẹp nhô lên trên mặt nước, rồi lại tiếp tục nói, như sực nhớ lại một chuyện gì
đã bị lãng quên:

- Tôi đã bắt đầu uống bia, hút xì gà, sống theo người Đức. Anh bạn ạ,

người Đức là những người sành sỏi, chà, cái lũ quỷ ấy! Uống bia thật là dễ
chịu, còn hút xì gà tôi vẫn chưa quen! Hút nhiều quá, nhà tôi hay càu nhàu:
“Anh có mùi gì như là mùi của thợ đóng yên ngựa thế?” Đấy, anh bạn ạ,
chúng ta sống phải có mánh khóe mới được… Thôi anh tự lái lấy nhé…

Sau khi đặt mái chèo lên mạn thuyền, cậu cầm súng bắn một phát vào

bức tượng trên mái nhà. Bức tượng không bị hư hại, viên đạn chì sượt qua
mái nhà và bức tường, những đám bụi bốc lên trong không khí.

- Không trúng rồi. – Xạ thủ chân thành thú nhận rồi lại nhồi đạn vào

súng.

“Anh đối xử với bọn con gái ra sao, đã phá giới chưa? Chưa à? Còn tôi

mới mười ba tuổi đầu đã yêu đương rồi…” Cậu kể như kể một giấc mơ, câu
chuyện mối tình đầu của cậu với cô hầu phòng của vị kiến trúc sư; cậu đã
từng sống ở nhà ông ta với tư cách là học trò.

Làn nước xám khẽ vỗ oàm oạp, cọ sạch các góc nhà. Phía sau nhà thờ

là một biển nước hoang vắng mờ mờ lấp lánh, đó đây trên mặt nước nhô lên
những cành liễu đen sì.

Ở xưởng làm tượng thánh người ta hay hát bài hát của trường dòng:

Biển xanh,

Biển động…

Có lẽ cái biển xanh ấy trông chán ngấy lên được…

- Ban đêm tôi không ngủ. – Cậu chủ nói. – Có khi tôi dậy, trèo ra khỏi

giường và đứng cạnh cửa buồng cô ấy, run như cầy sấy; ngôi nhà rất lạnh
lẽo! Đêm đêm, lão chủ của cô ấy thường mò tới, lão có thể bắt gặp tôi,
nhưng tôi cóc sợ, thật đấy…

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.