KIẾM SỐNG - Trang 34

II

Ô

ng ngoại gặp tôi ở ngoài sân. Ông đang quỳ, cầm rìu đẽo một cái chêm.

Ông giơ rìu tựa hồ định quẳng nó lên đầu tôi, rồi bỏ mũ xuống mà nói với vẻ
giễu cợt:

- Xin chào ngài, xin chào đức ông ạ! Ngài đã hết nhiệm kì phục vụ rồi

à? Thôi được, bây giờ ngài muốn sống thế nào thì sống, phải! Ôi chao, lũ
chúng bay…y…y thật là…

- Chúng tôi biết rồi, chúng tôi biết rồi! – Bà vội nói và xua tay đuổi

ông.

Sau khi vào trong phòng và nhóm ấm samovar, bà kể lể:

- Ông cháu bây giờ hết sạch sành sanh rồi. Có bao nhiêu tiền đều cho

thằng Nikolai con đỡ đầu vay lấy lãi, nhưng biên lai thì chắc lại không lấy.
Bà cũng chẳng hiểu công việc ra sao, chỉ biết là sau đó ông cháu phá sản,
tiền của mất hết. Tất cả những việc đó đều tại chúng ta không giúp đỡ người
nghèo khổ, không thương xót kẻ hoạn nạn. Chúa mới nghĩ: “Tại sao mình
lại ban phước cho nhà Kashmirin?” Chúa nghĩ thế và lấy hết…

Bà nhìn quanh rồi nói cho tôi biết:

- Bà cũng cố gắng làm Chúa vui lòng đôi chút, để Chúa giảm bớt hình

phạt với cháu. Dạo này bà thường lấy tiền kiếm được đêm đêm kín đáo
mang đi bố thí. Cháu có muốn thì hôm nay đi với bà: Bà có tiền đây!

Ông tôi chợt tới, nheo mắt hỏi:

- Định chén đấy à?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.