KIẾM SỐNG - Trang 343

XVII

S

áng sáng, vào lúc sáu giờ, tôi đến hội chợ làm việc, ở đó có những con

người đáng chú ý: bác thợ mộc Osip tóc bạc, nom giống thánh Nikolai, một
công nhân giỏi, ăn nói sắc sảo; bác thợ lợp mái gù lưng Efimushka; bác thợ
nề Pyotr sùng đạo, một người luôn tư lự nom cũng tựa một vị thánh; bác thợ
trát Grigoriy Shishlin đẹp trai có bộ râu màu hạt dẻ nhạt, cặp mắt xanh, nét
mặt luôn luôn rạng rỡ bởi một vẻ hiền hậu dịu dàng.

Tôi biết những người này từ dạo tôi quay về nhà người cậu. Thường

thường, cứ đến Chủ nhật, họ xuất hiện trong bếp, dáng điệu đường hoàng,
trịnh trọng, nói năng nhã nhặn bằng những lời lẽ ngọt ngào, mới lạ với tôi.
Hồi ấy tôi cảm thấy các bần nông lực lưỡng này đều là người tốt. Mỗi người
có cái hay riêng, khác xa những tiểu thị dân độc ác, trộm cắp và rượu chè ở
xóm Kunavino.

Hồi đó tôi ưa bác thợ trát Shishlin hơn cả, thậm chí đã có lần tôi xin

vào phường thợ của bác, nhưng bác vừa lấy ngón tay bạc trắng gãi hàng
lông mày vàng ánh vừa nhẹ nhàng từ chối:

- Đối với cháu còn sớm quá, công việc của bác không phải là việc nhẹ

nhàng đâu, cháu hãy chờ một hai năm nữa…

Rồi bác hất cái đầu đẹp ra phía sau và hỏi tôi:

- Chắc cháu sống khổ lắm phải không? Ồ, không sao, hãy chịu đựng

một tí, cứ co mình lại là khắc chịu đựng được tuốt!

Tôi không biết lời khuyên thiện ý ấy đem lại cho tôi những gì, nhưng

tôi ghi nhớ nó với một lòng biết ơn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.