KIẾM SỐNG - Trang 369

Nhưng bác Efimushka trở về, ngượng nghịu tuyên bố:

- Ardalion đi chơi gái rồi!

- Nói láo cái gì thế? – Bác Pyotr hoài nghi hét lên.

- Chơi gái, rượu chè. Chẳng qua cũng như cái lò cháy từ bên trong cháy

ra mà thôi. Hình như người vợ đáng yêu của hắn mới chết rồi…

- Hắn góa vợ rồi! Bây giờ hắn ở đâu?

Pyotr bực tức đi tìm Ardalion, nhưng bị bác Ardalion đánh cho một

trận.

Thấy vậy, bác Osip cắn chặt môi, thọc sâu hai tay vào túi:

- Để tôi đi xem tại sao lại thế! Hắn là một người tốt…

Tôi đi theo bác ta. Dọc đường, bác Osip bảo tôi:

- Thế đấy, một con người đã sống bao nhiêu năm, mọi việc tưởng như

đâu vào đấy cả, thế mà bỗng nhiên cong đuôi lên chạy và sống lăn lóc ở các
bãi hoang. Chú hãy trông đấy mà rút lấy bài học, Maksimovich ạ…

Chúng tôi vào tìm tại một “nhà giải muộn phiền” rẻ tiền ở Kunavino.

Một mụ già trông có vẻ gian giảo ra tiếp. Bác Osip thì thào với mụ, mụ dẫn
chúng tôi vào một căn phòng nhỏ trống rỗng, tối tăm và bẩn thỉu như ngăn
chuồng bò. Trên giường, một người đàn bà to béo đang nằm ườn ra ngủ. Mụ
già giơ nắm tay thúc vào sườn người đó và bảo:

- Ê, con ếch này, đi ra ngoài kia!

Người đàn bà hoảng hốt nhổm dậy, lấy hai ngón tay lau mắt, hỏi:

- Lạy Chúa! Ai thế? Cái gì thế?

- Mật thám đến! – Bác Osip nghiêm nghị nói.

Người đàn bà kêu lên rồi chuồn mất. Bác Osip nhổ nước bọt theo mụ

và giải thích cho tôi:

- Chúng nó sợ mật thám còn hơn sợ cả quỷ sứ nữa…

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.