KIẾM SỐNG - Trang 54

III

K

olya – em trai tôi – chết lặng lẽ như một ngôi sao nhỏ tắt vào lúc bình

minh. Bà, nó và tôi thường ngủ trong căn nhà kho nhỏ. Chúng tôi nằm trên
đống củi, phủ một lô giẻ rách. Sau bức vách ván có nhiều khe hở, cạnh chỗ
chúng tôi, là chuồng gà của nhà chủ. Ban đêm chúng tôi nghe tiếng gà mái
no căng diều rũ lông cánh và vừa ngủ vừa cục cục. Buổi sáng, con gà trống
có bộ lông vàng óng và tiếng gáy nhức óc đánh thức chúng tôi dậy.

- Quỷ sứ xé xác mày ra! – Bà bị đánh thức, càu nhàu gắt.

Tôi đã tỉnh từ lâu và đang quan sát những tia nắng lọt qua các khe hở

của nhà chứa củi chiếu vào chỗ tôi nằm. Trong những tia nắng đó có những
hạt bụi óng ánh như bạc đang nhảy múa – chúng giống các câu ca trong
chuyện cổ tích. Trong đống củi, chuột chạy sột soạt, những con bọ đo đỏ
cánh có chấm đen bò lung tung.

Đôi khi, muốn tránh khỏi hơi bốc ngột ngạt của phân gà, tôi bò khỏi

kho củi, leo lên mái và ngồi theo dõi những người trong nhà thức dậy, mắt
nhắm tịt, người to xù ra sau giấc ngủ.

Từ cửa sổ thò ra cái đầu râu tóc lởm chởm của bác lái đò Phermanov,

một tay nghiện rượu và hay cau có. Bác nhìn mặt trời bằng đôi mắt húp ti hí,
rồi kêu hục hục như lợn rừng. Ông tôi chạy ra sân, hai tay vuốt mớ tóc hung:
Ông đang vội vào nhà tắm để tắm nước lạnh. Mụ bếp lắm điều của nhà chủ
có cái mũi nhọn và bộ mặt đầy tàn hương, trông như con chim gáy. Còn
chính ông chủ nhà thì giống một con bồ câu già béo núc. Mọi người nom
đều hao hao súc vật, giống như chim hoặc như thú dữ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.