KIẾM TU LÃNH LOẠI TỐC THẦN PHÁP - Trang 128

Làn này song tu, hai bên đều thỏa mãn, lúc Diêm Tà rút ra Lâm Phương

Sinh còn thấy hư thoát. Cảm thấy đi lại có hơi vô lực, y cũng tùy ý để Ma
Tu chỉnh lý, ôm mình lên giường. Trước khi Ma Tu rời đi, Lâm Phương
Sinh giữ lấy cổ tay hắn, “Hãy khoan.”

Giọng nói khàn khàn biếng nhác, Diêm Tà lại thấy dục niệm dâng lên,

xoay người đi về phía y, “Triền miên một hồi, Phương Sinh ca ca vẫn còn
luyến tiếc tiểu đệ?”

Lâm Phương Sinh ủ rũ, đẩy hắn ra, chỉ nói, “Phá Thiên Ma chú thế

nào?”

Diêm Tà nhớ đến lần nói chuyện giữa hai người lần trước, cảm giác mất

mát xẹt qua trong mắt, cũng nhanh chóng biến mất. Hắn vẫn cười hết sức
chân thành, ” Phương Sinh ca ca trong lòng mang thương sinh, thương sinh
cũng không nhớ ngươi, không bằng đem lòng đặt vào ta.”

Lâm Phương Sinh bày ra gương mặt vô hỉ vô bi, chỉ dùng một đôi mắt

thanh lãnh vô ba nhìn hắn, “Chỉ làm cạn lực ta thôi.”

Thiếu niên chăm chú nhìn một lát, thở dài một tiếng, lấy từ trong ngực

ra một tấm ngọc phù, đặt vào tay Lâm Phương Sinh, “Cách phá giảiđều
nằm trong đó cả.” Diêm Tà dứt lời liền đẩy cửa rời đi, trước khi đi còn quay
lại cười ôn nhu, “Ngày khác sẽ đến tìm ca ca song tu.”

Lâm Phương Sinh không nhiều lời với hắn, chỉ đảo mắt nhìn qua ngọc

phù, lại thấy đau đầu không chịu nổi, chung quy cũng là quá mỏi mệt, đành
từ bỏ, nhắm mắt lại ngủ.

Đèn đuốc đã tắt, bốn phía không có một chútđộng tĩnh, từ sau giả sơn lộ

ra một thân ảnh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.