KIẾM TU LÃNH LOẠI TỐC THẦN PHÁP - Trang 209

Hai người nhìn nhau cười,đều sáng tỏ tâmýđối phương.

Lâm Phương Sinh lấy Thiên Kinh các ra, còn chưa kịp mở miệngđã

thấyDiêm Tà trao cho y một nụ hôn nhẹ nhàng lên khóe miệng, mềm
mạiấmáp, hệt như chuồn chuồn lướt nước, lưu lạitrong khoảng khắc.

Yđương ngẩn người đã thấy hắn cười nói, “Ta giờ lưu lại thành, cũng

không có chỗ dùngđến. Không bằng ca ca giữ lại làm vật phòng thân, ta
cũng sẽ yên tâm hơn. Huống chi bảo vật này… ngưng mạch tám tầng trở
lên mới có thể dùng.”

Lâm Phương Sinh liền thấy hổ thẹn, bản thân lạiđâmđúng chỗđau của

thiếu niên.

Ychỉđành yên lặng thu Thiên Kinh các lại, dặn dò mấy thứ linh tinh,

chút nữathì chuyện bé xé to. May mà lúcấy cấm chế xung quanh phòng có
xao động, thanhâm của tiểu nhị vang lên từ bên ngoài, “Lâm tiên sư, mạo
muội quấy rầy. Bên ngoài có một vị Tư Hoa cung chủđưa bái thiếpđến.”

Lâm Phương Sinhâm thầm thả lỏng, xoay người đi như bỏ chạy mà mở

cửa phòng.

Diêm Tà khi thấy y ngheđến tên củaTư Hoa Quân liền vội vàng như

thếánh mắt tối sầm lại, “Phương Sinh ca ca, trong lòng của ngươi sao lại có
thể chứađược nhiềungười như thế? Như vậyđể ta giết hết tất cảđi!”

Nói xong toàn thân lạnh như băng, khiến cho sói con vốn bị vứt qua một

bên vộicuộn sâu vào trong chăn.

Lâm Phương Sinh không hềphát hiện ra dị thường. Ngoài cửa có một

nam một nữ, sóng vai màđứng,đều là tu vi KimĐan. Vị nam tử mặc một
thânáođen, dung mạo anh tuấn, thần sắc cung kính; nữ tử vậnđồđỏ tươi, tư
sắc xinhđẹp, nhưng lại rất ngạo mạn, thấy y xuất hiện cũng chỉ gậtđầu một
cách mất tự nhiên, không chịu hành lễ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.