KIẾM TU LÃNH LOẠI TỐC THẦN PHÁP - Trang 259

Lâm Phương Sinh cắn răng chống đỡ, người này tuy thân hình khôi ngô

nhưng lại có một cỗ khí thế như Thái sơn áp đỉnh, vô cùng lẫm liệt; chỉ cần
tinh thần hơi yếu là sẽ bị áp chế.

Y nằm giữa bụi cỏ, tay phải dán lên bụng Ninh vương, kiếm ý cắm vào,

đồng thời tung ra rất nhiều linh phù.

Trong khoảnh khắc, phạm vi mười dặm xung quanh chỉ thấy linh quang

lóe liền, tiếng nổ ầm ầm không ngừng; ngay cả mặt đất cũng không chịu nổi
kích chấn, hàng loạt bụi cỏ bị xốc tung.

Kiếm ý do Lâm Phương Sinh tung ra như trâu đất xuống biển, biến mất

vô tung, y lại bị Công Dã Minh Kính ôm trong ngực, tựa như bị hai gọng
kìm sắt siết chặt. Công Dã Minh Kính dùng bản thân làm lá chắn, ngăn cản
mọi linh lực đánh đến. Đợi đến khi bụi đất lắng lại, hai người lông tóc vô
thương, chỉ có bốn phía đất đỏ trải dài, không có một điểm màu xanh.

Công Dã Minh Kính buông y ra, cười nhạo, “Chút tài mọn.”

Lâm Phương Sinh liều chết ra chiêu, lại bị hóa giải dễ dàng như vậy, chỉ

hận tu vi bản thân quá yếu, cắn chặt răng đến chảy máu, lại không cam chịu
vung chân lên, đánh vào hông Công Dã Minh Kính. Kết quả như vừa đánh
vào huyền thiết, ngược lại suýt nữa tự làm mình bị thương.

Người kia để mặc y giãy dụa, bàn tay chỉ khẽ phất một cái, quần áo bằng

tơ tằm thượng hạng của y liền tan thành mảnh nhỏ, lộ ra lồng ngực rắn
chắc.

Giờ này mặt trời đang lên, ánh vàng rực rỡ nhuộm nửa vòm trời, có lẽ

do vụ nổ vừa nãy mà xung quanh không chút âm thanh, chỉ có tiếng thở dốc
khó khăn của Lâm Phương Sinh, như một con thú bị vây hãm.

Ninh vương hai mắt xích hồng, trong lòngnổi lên một cơn cuồng nhiệt

muốn được cắn xé người trước mắt, “Loài của ta chỉ có ta có thể thương.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.