KIẾM TU LÃNH LOẠI TỐC THẦN PHÁP - Trang 271

Lời nói đạinghịch, cuồng vọng bậc này chỉ có Tư Hoa Quân nói ra được.

Cha mẹ sinh con trời sinh tính, kẻ nào cũng hèn nhát,… quả thật cũng chính
là tự lôi mình vào. Thế nhưng không có ai dám nói gì.

Những trọng thần võ tướng kia sắc mặt xanh mét nhưng không nói câu

nào bác bỏ. Bầu không khí dần nặng nề.

Hách Liên Vạn Thành nói, “Vậy lại đơn giản.” Tay nâng lên kiếm Thần

Thương, hướng về phía Công Dã Minh Kính.

Quan lại Khánh Long không rõ tâm tư vị tiên sư này, trong lòng nơm

nớp lo sợ, nhưng cũng cũng không dám chặn đường, dòng người như thủy
triều tách sang hai bên.

Hách Liên Vạn Thành vẫn giữ nguyên vẻ mặt băng tuyết lãnh đạm, mũi

thương đâm xuống bụng dưới Ninh vương, ánh sắc lạnh lẽo lóe lên, xuyên
vào trong bụng. Công Dã Minh Kính cảm thấy đau đớn, nhức không chịu
nổi, kêu lên thảm thiết.

Những người khác cũng cùng lúc kinh sợ, đồng loạt lao lên, nhưng lại bị

kiếm ý lạnh thấu xương bao quanh Hách Liên Vạn Thành chấn ngược trở
lại, không thể đến gần.

Diêu Chấn Quang cùng Tuệ Dung lắp bắp kinh hãi, muốn động lại bị

Lâm Phương Sinh chặn lại, “Hai vị tiền bối, gia sư làm việc tự có chừng
mực, thỉnh an tâm, chớ động.”

Y trường thân ngọc lập, cấp bậc lễ nghĩa chu toàn, mắt nhìn mũi, mũi

nhìn tâm, hoàn toàn xem nhẹ Tư Hoa Quân đứng môt bên.

Đương khi Công Dã Minh Kính thét lên, có một quang ảnh hình hài nhi

màu đen bay vụt ra từ miệng hắn, phát ra tiếng rít chói tai, cuống quýt chạy
trốn. Hách Liên Vạn Thành vẫn khíđịnh thần nhàn vung cổ tay, Kiếm Thần
thương như mũi tên rời cung bay vút đi, đi sau mà tới trước, xuyên

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.