KIẾM TU LÃNH LOẠI TỐC THẦN PHÁP - Trang 284

Lâm Phương Sinh tham lam hưởng thụ sự ấm áp từ cái ôm của sư

huynh, nghe lời này lại giật mình, “Sao ta lại phải giận sư huynh?”

Lại nghe thấy giọng nói nặng nề của người kia, “Đệ bị bắt đến Bắc Minh

ta không thể giúp; đệ ở Liễu trấn, một mình nguy hiểm, ta không ở bên; đệ
bị Kiếm Nguyên tông nói xấu ta lại không thể phản bác…”

“Sư huynh…” Lâm Phương Sinh nghe lời tự trách ấy, trong lòng chua

xót, lập tức cắt lời, đứng dậy nhìn thẳng vào sư huynh, “Nếu ta vô năng đến
thế,lúc nào cũng phụ thuộc vào sư huynh như vậy, sao có thể mong
đạtđạiđạo?”

Lâm Phương Sinh hai mắt sáng rỡ, nhìn chằm chằm vào người trước

mắt, “Ngưng mạchthọ ba năm, Kim Đan thọ tám năm, ta chỉ mong thiên
trường địa cửu, lư lại Vạn Kiếm môn để làm bạn cùng sư tôn, sư huynh.”

Chinh Mạc nghe vậy, ánh mắt tối tăm hắckhí dần đạm đi.

Đường đến tiên giới gian nan, khác hẳn các kiểu kiến nạn nhân duyên,

phần lớn đều phải tự thân hành động.

Nếu lúc nào cũng phải bên cạnh, quả thật đúng là miễn cưỡng.

Lâm Phương Sinh thấy sắc mặt sư huynh hòa hoãn, cũng thấy yên tâm,

nhưng khúc mắc trong lòng lại quay trở lại, y hừ lạnh, “Chỉ tiếc sư huynh
sắp thành thân rồi, e là sau này chỉ hướng mắt ra người ngoài mà thôi.”

Chinh Mạc sửng sốt, “Thành thân?”

Lâm Phương Sinh thấy trong lòng chua loét, đứng dậy đi vài bước, đáng

tiếc phòng nhỏ, cuối cùng lại thành quay mặt vào tường, “Ngũ Hành tông
phái người đến, cầu hôn đại sư huynh với đạithiếu tông chủ bọn họ.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.