KIẾM TU LÃNH LOẠI TỐC THẦN PHÁP - Trang 390

Quái vật khổng lồ xem chừng rất giận dữ, những xúc tu còn lại hoặc là

nện ầm ầm trên đầu, hoặc là quét ngang như thể lôi đình vạn quân, giống
như bị nhiễm một vạt tàn ảnh. Lâm Phương Sinh nỗ lực đến phút cuối cùng,
chuyển kiếm, một thanh linh kiếm dài mảnh cũng phá tan được lớp lớp bảo
hộ, đâm thẳng vào con mắt duy nhất của quái vật.

Nói thì chậm, xảy ra thì nhanh, dưới chân Lâm Phương Sinh chợt sinh

chấn động. Một cái xúc tu dài hơn bình thường phá băng, cuốn lấy eo y, đón
gió mà nhấc lên.

Viêm Dạ đang tấn công, đột nhiên dừng lại quay đầu, thấy con quái vật

tám chân càng lúc càng to cuốn lấy Lâm Phương Sinh, liền tru lên giận dữ,
không quan tâm rằng cánh cửa bằng xương kia mở rộng dần cơn lốc xoáy,
xoay người đánh lại con quái vật.

Nào ngờ nó vừa chạm vào con quái vật đã bị nó đánh bật lại.

Lâm Phương Sinh chỉ thấy hông mình bị một thứ mạnh mẽ ép chặt lại,

giãy giụa thế nào cũng không thoát ra được, linh lực tung ra cũng chỉ như
trâu đất xuống biển, không chút động tĩnh. Kể cả linh kiếm chém sắt như
chém bùn cũng không lay chuyển gì.

Sau đó là một trận rung lắc, quái vật kia dùng một tốc độ rất nhanh,

nhào vào lốc xoáy.

Một luồng hơi lạnh âm lãnh đến cực điểm dần nuốt lấy y, bên tai chỉ

nghe thấy tiếng rít gào phẫn nộ của Viêm Dạ. Lâm Phương Sinh kêu lớn,
“Viêm Dạ! Đi tìm sư tôn!”

Tiếng gió gào thét bên tai cũng dần lặng lặng, mà giọng tru của sói con

cũng thoắt xa xôi.

Viêm Dạ bị tám chân của con quái vật kia cầm cự, nó dùng miệng cắn,

đầy máu dây khắp mình mẩy cũng không thoát ra được, chỉ đành trơ mắt

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.