KIẾM TU LÃNH LOẠI TỐC THẦN PHÁP - Trang 425

Ngoài cửa xông vào hai tên thị vệ, bị kiếm trận của Lâm Phương Sinh

giết chết luôn.

Sau đó theo sự chỉ đường của Tông Chấn mà tới được địa lao.

Dọc đường đi cậu ta vô cùng run sợ, khóc đến lê hoa đái vũ, tìm đủ cách

xin tha, khiến nhóm thủ vệ sợ ném chuột vỡ bình, không dám động.

Cho nên dù có người đến làm khódễ thì y vẫn có kiếm trận trong tay, lại

thêm sự nới tay nữa nên không mất nhiều công sức đã đến được cửa địa lao.

Vì phần lớn nhân thủ bị điều đi biên cảnh nên thủ vệ trông giữ địa lao

khá thưa, Lâm Phương Sinh dễ dàng chế phục được.

Khi thấy bốn bề vắng lặng rồi Lâm Phương Sinh mới buông linh kiếm

ra, “Được rồi, ở đây không có người ngoài, khỏi cần diễn trò nữa.”

Tông Chấn thu lại vẻ mặt lo sợ, đôi lông mày dài mảnhnhăn lại,

nhẹnhàng xoa cần cổ trắng mịn, oán hận, “Nhân tu nhà ngươi thật thô lỗ, ta
là ân nhân ngươi đó.”

Lâm Phương Sinh thấy cậu ta như vậy lại nở nụ cười, “Xin lỗi, Tông

thiếu gia sao lại đồng ý giúp ta đào thoát?”

Tông Chấn nghe vậy quay đầu đi, do dự đáp, “Ngươi không hiếm lại gì

cái vị trí Thánh hậu kia… Vậy thì để cho người khác.”

Lâm Phương Sinh nghe vậy cầu còn chẳng được, chắp tay nói, “Cầu cho

việc Tông thiếu gia mong muốn thành hiện thực. Cáo từ.”

Đang định đi thì bị Tông Chấn giữ chặt, “Nếu ngươi cứ đi như vậy thì

xui xẻo cho ta đó. Ngươi chém ta một kiếm đi.”

Lâm Phương Sinh ngẩn ra, sau đó bật cười, nhìn Tông Chấn đang cười

híp cả mắt, “Vậy ta đành giúp cho khổ nhục kế của Tông thiếu gia thành

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.