KIẾM TU LÃNH LOẠI TỐC THẦN PHÁP - Trang 471

cánh tay Chinh Mạc, cố gắng chịu đựng, nam căn khẽ run rẩy, thấm ướt
quần áo hai người.

Tình triều ngập đầu quét qua, sau một cơn thất thần, Lâm Phương Sinh

mới hồi lại được, sư huynh cũng đã buông y ra, xoay y áp mặt vào tường
kính, hai chân không khép vào nổi cũng bị tách ra.

Qua hình phản chiếu từ gương, y thấy mình thần sắc hoảng hốt, khóe

mắt đỏ ửng, đôi môi khô khốc nhếch lên, từng hơi thở nóng bỏng phả vào
mặt kính, ngưng lại thành từng làn hơi mờ.

Lồng ngực như muốn sung huyết, ngân quang lóe ra.

Sư huynh phía sau hơi ngừng một chút, đối diện với tầm mắt sư đệ

mình, “Phương Sinh, sau khi về Vạn Kiếm môn, mỗi ngày đều song tu với
sư huynh được chứ?”

Thừa dịp Lâm Phương Sinh còn đang ngẩn người, hắn lại đỡ lấy hung

khí sưng cứng của mình, lại nhấn vào trong nơi kia, ánh mắt nóng như
lửadậy lên khát vọng độc chiếm, dục niệm bốc lên. Hắn phả một luồng hơi
nóng vào tai Lâm Phương Sinh, giọng khàn khàn, “Mỗi ngày đều để sư
huynh xỏ xuyên như thế này.” Lại lui xuống một khoảng rất lớn, gần như
sắp rời khỏi cơ thể y, sau từ từ ép vào, rất thong thả, tận đến khi chạm được
đến phù văn, lúc này mới cắn răng nói, “Như thế này đây, chiếm đoạt!”

Lâm Phương Sinh bị động tác lúc nhanh lúc chậm này trêu chọc tới mức

sắp phát cuồng, nam căn vừa tiết có dấu hiệu thức tỉnh, tình triều mãnh liệt
khiến xương tủy như tê bại, không thể đứng nổi nữa, chỉ có thể xiêu vẹo
dựa vào cánh tay sư huynh; khao khát sư huynh nhanh hơn một chút, mạnh
hơn một chút; nhưng chỉ nức nở thành tiếng, cong eo đón hùa.

Sư huynh vẫn không chịu thỏa hiệp, vẫn cứ từ từ tiến thoái như vậy,

chậm rãi đỉnh nhập, giọng vẫn khàn, “Sao nào?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.